Ba canh giờ, đó chính là sáu tiếng, vẫn còn đủ.
Nhưng thân phận nàng và vương gia khác nhau một trời một vực. Trước đó vương gia cũng đã nói vậy rồi.
Rõ ràng là bảo nàng không được có ý đồ không an phận.
Trước mắt, nhiệm vụ này, có chút khó giải quyết.
Đối với lần này, mãi cho đến khi Chu Triệt dùng xong bữa tối, Đường Tuế cũng không nghĩ ra kế sách gì.
Nàng bưng đồ về phòng bếp, lo lắng.
Phải nên làm thế nào, mới có thể khiến Chu Triệt đút nàng ăn.
Đường Tuế đi vòng vòng trong phòng bếp một hồi lâu, cuối cùng quyết định làm một chén trà, đợi lát nữa rồi đưa đến thư phòng Chu Triệt. Sau đó lại nghĩ trăm phương ngàn kế để Chu Triệt đút ăn sau?
Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng Đường Tuế vẫn cảm thấy nhiệm vụ này có chút xa không thể với.
Là loại nhiệm vụ không thể hoàn thành ấy.
Người ta đường đường là vương gia, dựa vào cái gì sẽ đút ngươi ăn, đừng mơ nữa.
Đường Tuế nhìn cái nồi trên lò bốc ra hơi nóng ừng ực.
Trong lại lại đầy đau thương.
Chuyện này thật sự quá khó.
Quả thực không thể nào tưởng tượng được.
Mãi cho đến đêm khuya, Đường Tuế nhìn thời gian đếm ngược, thật sự không chịu nổi nữa, chỉ còn hơn nửa giờ nữa thôi.
Đường Tuế suy nghĩ một lát, quyết định thôi thì chủ động xuất chiêu thôi.
Thế là nàng bưng khay đi đến thư phòng của Chu Triệt.
Ban ngày biệt viện khá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-hu-hu-dem-nao-nam-than-cung-dinh-lay-toi/2572565/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.