Đường Tuế nghe thấy vậy thì gật đầu.
Bởi vậy, càng ngày giá trị hắc hóa của anh sẽ chỉ giảm đi thôi.
Cô rất vừa lòng.
Đường Tuế cười khanh khách nhìn Tần Tiễn Dư, cặp con ngươi trong veo và gợn sóng, giống như chứa hàng ngàn hàng vạn vì sao.
Tần Tiễn Dư hỏi.
"Muốn gì?" Đường Tuế cúi đầu tự hỏi, lời này của Tần Tiễn Dư là muốn báo đáp cô à, có điều, dường như cô không muốn gì cả, nhưng mà... Đường Tuế nhanh trí nói: "Em muốn làm việc bên cạnh anh."
Chỉ cần có thể ở bên cạnh Tần Tiễn Dư, cô sẽ không lo bị chết đói.
"Làm việc bên cạnh tôi? Em có thể làm gì?"
Tần Tiễn Dư hỏi.
"Em có thể làm vệ sinh cho anh nè! Sức lực của em rất lớn, một mình có thể cân mấy chục người, tin tưởng em."
Đường Tuế nói xong, còn siết chặt nắm tay nhỏ của mình, dường như để chứng minh cho Tần Tiễn Dư là mình có thể.
Nhưng mà, dù cô siết chặt thế nào cũng không nổi lên cơ bắp.
Giả bộ thất bại!
Đường Tuế lắc lắc tay, mỉm cười nghiêng đầu nhìn Tần Tiễn Dư, con người đen nhánh long lanh nhìn anh.
"Anh thấy sao?"
Tần Tiễn Dư cúi đầu, dường như cân nhắc xem mình có cần vệ sĩ không.
Đường Tuế liếm liếm môi, trong lòng có chút khẩn trương.
Không biết Tần Tiễn Dư có đồng ý với mình không.
"Được rồi, vậy về sau em sẽ là vệ sĩ của tôi."
Tần Tiễn Dư đồng ý.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-hu-hu-dem-nao-nam-than-cung-dinh-lay-toi/2571269/chuong-527.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.