Tựa như người đi lạc trong sa mạc nhiều ngày cuối cùng tìm thấy nguồn nước , Giai Hy vui mừng đi đến muốn hỏi thăm đường ra ngoài . Nhưng không biết vì sao , khi càng đến gần người trước mặt , cô càng cảm thấy có gì đó không đúng ở đây .
Sao mỹ nhân này trông cao như vậy ? Dáng ngừng cũng có chút không đúng thì phải ?
Cô ngẩng đầu nhìn mỹ nhân cao hơn mình cả cái đầu , sau đó cô liền vô thức đưa tay lên theo bản năng mà đặt lên ngực vị mỹ nhân ấy bóp mấy cái .
Vị mỹ nhân : ...
" Ngực hơi lép và cứng thì phải ? " Nghiêm túc bóp thêm mấy cái nữa , Giai Hy rốt cuộc cũng nhận ra được điểm khả nghi ở đây là gì .
Kinh hãi khi phát hiện ra sự thật , cô đưa mắt nhìn mỹ nhân trước mặt , cực kì đồng cảm mà đưa tay vỗ vai mỹ nhân .
Đúng là không có cái gì là hoàn mỹ hoàn toàn mà . Nhìn xem , ông trời ban cho người ấy được nhan sắc động lòng người , thanh âm thánh thót trong trẻo ... Nhưng rốt cuộc lại không tạo ra một cơ thể đối xứng với nhan sắc và giọng nói đó .
Dường như nhận ra được sự thương hại của Giai Hy xuất phát từ đâu , mỹ nhân gạt tay cô khỏi vai mình , giọng nói không khỏi tăng vài phần ngữ điệu giận dữ .
" Ta là con trai nên không cần cảm thấy thương tiếc đâu . "
" Ta hiểu mà , ngươi hẳn rất ... ngươi vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-he-thong-tam-nguyen/1601101/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.