Chương trước
Chương sau
Giai Hy còn đang định thực hiện ý nghĩ điên rồ của mình thì xe ngựa đã bay đi từ lúc nào mất rồi . Quả thực khiến cô tức điên .
Mà lúc này , bên trong cỗ xe ngựa sang trọng ấy , Ethelbert vân vê viên ngọc trên tay , ngón tay thon dài tinh tế lướt trên viên ngọc rồi nhẹ nhàng từng chút bóp nát viên ngọc thành mảnh vụn .
" Ta muốn biết thân phận của người con gái lúc nãy .
" Phủi mảnh vụn trên người xuống sàn , hắn ta ra lệnh cho người đi điều tra thân phận của Giai Hy .
" Rõ , thưa hoàng tử . " Người bên ngoài nhận được mệnh lệnh liền lập tức chấp hành , thân ảnh nhanh chóng biến mất dưới con mắt lạnh lùng của vị hoàng tử tôn quý .
Rời xa khỏi khu phố ồn ào náo nhiệt , bên trong khu rừng hắc ám sâu thẳm là một vùng thảo nguyên xinh đẹp bát ngát với hoa cỏ và muông thú hiền lành .
" Mệt chết ta rồi . " Giai Hy thở hồng hộc từ đằng sau bụi cây chui ra , khắp người là lá cây cùng bùn đất lấm lem .
" Con ngựa chết dẫm kia không hiểu sao lại chạy nhanh như vậy . Hại ta đuổi theo một đường dài . " Tức giận phủi bụi đất trên người , cô lôi xềnh xệch con ngựa đang ỳ ạch phía sau không chịu bước .
" Híííííí ..... " Con ngựa dường như rất không muốn phối hợp , luôn tìm cách muốn thoát khỏi tay cô nhưng thất bại , chỉ có thể kêu lên phản kháng .
" Kêu gì mà kêu . Ăn ngươi bây giờ . "
Ngao ô ngao ( Ta cũng muốn ăn ) Hổ trắng ngó đầu ra , khuôn mặt thèm thuồng nhìn con ngựa , nước miếng chảy ra ướt đẫm một mảng lông dưới cằm .
" Ăn ăn ăn . Suốt ngày chỉ biết ăn , đến cả việc làm thú cưỡi cũng không được mà còn đòi ăn à . " Vươn tay nhéo một bên má của hổ trắng , Giai Hy không lưu tình tịch thu túi thịt khô bên trong ổ của nó .
Grao gừ ô ngao ( Ngươi quá đáng ! Bắt nạt thú ) Hổ trắng vươn chân muốn lấy túi thịt về , tiếc là chân của nó trong hình thái thu nhỏ quá ngắn nên chỉ có thể khua lung tung .
Mà trong một khoảng không gian khác , hệ thống lặng lẽ quan sát kí chủ nhà nó mà bất lực thở dài một hơi .
[ ... ] Con thú xấu xí kia ham ăn như vậy còn không phải giống kí chủ sao . Hơn nữa người là phù thủy , phù thủy đó , có thể bay nên dùng thú cưỡi làm gì . Tôn nghiêm của một phù thủy để đâu rồi .
" Hắt xì ... "
Mẹ kiếp , tên điên nào vừa rủa ta .
Lau mũi , cô thu thập hai con thú xong thì tiếp tục tìm đường ra . Nhưng không biết khu rừng này có phải yểm phép gì hay không mà lúc vào thì dễ , lúc ra lại không cách nào ra được . Cứ lòng vòng rồi lại quay về chỗ cũ .
" Móe nó chứ , đều tại đồ ngu ngốc nhà ngươi . " Phẫn nộ kéo dây cương , Giai Hy gõ gõ vào đầu con ngựa mình đang cưỡi .
" Hííí ... "
Không biết hành động gõ đầu ấy kích thích đến dây thần kinh nào của con ngựa mà nó đang đi chậm bỗng dưng tăng tốc độ . Phi nhanh đến nỗi khiến cô tí nữa bay khỏi người nó đi gặp ông bà tổ tiên dưới suối vàng .
[ ... ] Nếu kí chủ chết thì chỉ bị trừ tích phân và bắt đầu thế giới mới thôi . Không gặp ông bà tổ tiên được đâu .
" Hííí ... " Con ngựa lại kêu lên một tiếng dài , sau đó phanh người lại làm cô lao người về phía trước .
" Ngươi làm sao đấy , ăn thuốc tăng lực à . " Ổn định lại thăng bằng , Giai Hy tức giận mắng con ngựa , tiếc là giống loài khác biệt , bất đồng ngôn ngữ nên mắng thế nào cũng như nước đổ đầu vịt . Căn bản là nó sẽ không hiểu nên nhởn nhơ gặm cỏ dưới chân .
" Mẹ nó ! "
Không thể thông não được cho nó , cô chỉ đành leo xuống lưng ngựa mà lấy chút đồ ăn ra để giải tỏa tâm tình trong lòng . Ngăn cho mình không làm ra những điều dại dột trong tương lai .
" Người là ai ? Tại sao lại xuất hiện ở đây ? " Cảm xúc của Giai Hy dần ổn định lại , cô đang định tiếp tục tìm đường ra thì sau lưng vang lên một tiếng nói trong trẻo , thánh thót tựa như loài chim sơn ca .
Bất ngờ bởi vì ngoài cô ra thì trong khu rừng này còn có người , Giai Hy quay người lại . Trước mặt cô là một người cực kì xinh đẹp : Mái tóc người ấy đen như gỗ mun , dài mượt đến ngang vai ; làn da trắng bóc hồng hào như bông tuyết mùa đông ; đôi môi đỏ mọng tựa như máu . Đặc biệt nhất là đôi mắt nâu hút hồn , đẹp đến giống như yêu nghiệt , nhưng bởi vì sự ngây thơ hiện hữu trong đôi mắt ấy mà hình thành hai sắc thái khác biệt . Tuy nhiên mang hai sắc thái khác biệt , thế nhưng dung hợp trên người này lại tự nhiên khó tả , giống như việc này vốn dĩ phải như vậy mới đúng . Vậy nên nếu như có nói người này đẹp đến điên đảo chúng sinh cũng không phải nói quá .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.