Mà cũng càng nghĩ càng buồn cười. Trong truyện này kẻ buồn cười nhất có lẽ là bà Cả. Mong muốn cứu con, làm tất cả mọi thứ để cứu con, nhưng cuối cùng đứa bé lại là con của kẻ thù, là của người mình ghét nhất. Vì con của kẻ thù mà hi sinh luôn hai đứa con ruột của bản thân.
Kẻ thắng lớn nhất chắc là bà Ba. Bởi bà không chỉ nhờ việc hi sinh con của kẻ thù để được sự sủng ái của Bạc Văn Chinh mà còn cứu được con mình.
Nguyễn Nam thật sự không nghĩ tới chấp niệm của nguyên chủ lại phá giải rễ dàng đến như vậy. Không đến 1 năm, đúng vậy, chỉ mất có hơn 6 tháng nhà họ Bạc đã gần như tan nhà nát cửa. Bà Cả điên, bà Ba bị bà cả giết chết. Cậu Ba cũng chết. Gia nghiệp nhà họ Bạc cũng lụi tàn. Sự nghiệp của Bạc Văn Chinh cũng xuống dốc không phanh. Tóm lại nhà họ Bạc thê thảm vô cùng.
Nhưng thật sự là Nguyễn Nam không ngờ được là chấp niệm của nguyên chủ lại đơn giản như vậy. Nhiệm vụ cứ tưởng khó quá nhưng thật ra lại dễ không tưởng được.
Chấp niệm của nguyên chủ là về cậu Tư. Đúng vậy cậu Tư, Bạc Thuận Hiên, em trai ruột của nguyên chủ. Trong vòng lặp đau khổ của mình, chấp niệm của nguyên chủ mãi mãi không tiêu tan được không phải về cuộc đời bi thảm của bản thân mà là về cuộc đời ngắn ngủi của Bạc Thuận Hiên.
Bạc Thuận Hiên, tại sao lại gọi là Thuận Hiên vì cậu Ba tên là Bạc Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-hay-thay-toi-song-sot/2971784/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.