Vốn cứ tưởng rằng y sẽ dễ dàng thoả hiệp, nhưng đám người ấy không ngờ rằng Lăng Thiếu lại liều mình phá trận, ôm lấy ý định đồng quy vu tận mà cùng sống cùng chết với bọn họ.
Vận dụng lực lượng thần bí của gia tộc chi chủ để lại, dùng hết sức lực của bản thân mà chém bọn họ, tinh thần lực, thể xác gần như đều bị phá huỷ.
Cả người Lăng Tiêu khi ấy từ trên xuống dưới đều là máu tươi, hắn ôm lấy bả vai đã bị mất một cánh tay của mình khập khiễng đi tới trước mặt Lăng Diệt muốn hỏi cho ra lẽ.
Có lẽ lúc ấy Lăng Tiêu cũng đã đoán được, nhưng hắn vẫn không tin, không muốn tin, hắn vẫn cố chấp muốn tới nghe em trai của mình phủ định tất cả, nói mọi việc chỉ là hiểu lầm.
Nhưng khi ấy thiếu niên mặc quần áo sạch sẽ, tóc vàng bóng mượt chỉ nhìn hắn cười khinh mệt: "phải, tất cả đều là do tôi làm. Anh trai, anh không ngờ tới đúng không?"
"Tại sao.." Lăng Tiêu mấp máy môi, cả nửa ngày mới hỏi thiếu niên trước mặt được một câu.
"Tại sao? Anh có tư cách gì mà hỏi tôi tại sao?"
"Lăng Tiêu, mày vốn nên đi chết đi, mày đáng ra không nên xuất hiện trên đời này! Lăng tộc có một mình tao là đủ, vì cái gì một hai bọn họ lại phải nhận thêm một đứa con hoang từ bên ngoài như mày! Cha mẹ, tình thương, tất cả, mày đều chiếm đoạt từ tao, ngay cả vị trí chủ vị của Lăng gia kia bọn họ cũng nhường lại cho mày!"
Loading...
"Mày nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-hay-goi-toi-la-anh-de/1029176/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.