Đi một hồi lâu nữa, nhìn phía trước là tòa viện của mình, Khả Lạc lên tiếng:
- Tới nhà tôi rồi, ngài mau thả tôi xuống đi.
Ngạo Nhất Luân vẫn giữ Khả Lạc trên lưng, anh đáp lời cô:
- Đi đến phủ của ta.
- Tại sao? - Khả Lạc thắc mắc.
- Phủ ta có ngự y, đến đó bảo họ xem vết thương trên chân của cô.
Khả Lạc gác cằm lên vai trái của Ngạo Nhất Luân, mắt nhìn mình ngày càng xa tòa viện, cô nhìn sang Ngạo Nhất Luân, hỏi:
- Phủ ngài có sẵn ngự y luôn sao?
Ngạo Nhất Luân gật đầu:
- Ta còn nhiều vết thương do lúc đánh nhau với quân địch, nên vẫn còn đang cần ngự y điều trị.
Khả Lạc nghe xong, hơi hoảng loạn, giọng cô mang theo chút lo lắng:
- Ngài bị thương ở đâu? Đang bị thương mà lại cõng tôi, ngài có ổn không vậy? Mau thả tôi xuống, tôi tự đi được mà.
Ngạo Nhất Luân thấy Khả Lạc đang quan tâm mình, trái tim anh như được xối một dòng nước ấm, cảm giác thật hạnh phúc, anh nói:
- Vết thương nhỏ thôi nên không sao mà. Vả lại ngự y đó còn là quản gia của phủ tướng quân, nên có ông ấy ta rất yên tâm.
Ngạo Nhất Luân cứ thế mà cõng Khả Lạc trên lưng đi về phủ của mình, hai người gác cổng thấy anh liền khụy xuống:
- Tướng quân.
Ngạo Nhất Luân lên tiếng:
- Gọi ngự y ra đây.
Một người cấp tốc chạy vào phủ để gọi ngự y, một người vẫn đứng thủ ở cổng. Ngạo Nhất Luân hạ người để Khả Lạc bước xuống, Khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-hanh-trinh-cuu-vot-nu-phu/514321/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.