Lúc hai người vừa leo đến đỉnh núi thì mặt trời cũng vừa hay sắp lui xuống. Ánh sáng cam rực tỏa xuống, không khí êm dịu, Khả Lạc chỉ tay về hướng mặt trời, quay đầu nói với Ngạo Nhất Luân:
- Ngài nhìn kìa, trông thật tuyệt.
Trước mắt Ngạo Nhất Luân là bóng hình cô gái với mái tóc đen dài mượt, búi tóc được bằng cây trâm bạch ngọc đơn giản, y phục giản dị hơn mọi ngày, ánh mắt cô ấy nhìn anh thật long lanh, anh có thể thấy được hình dáng mình qua đôi mắt ấy, cho dù cảnh hoàng hôn thật đẹp nhưng vẫn còn kém so với gương mặt cô gái trước mặt anh. Ánh nắng của mặt trời dạ xuống người Khả Lạc, khiến làn da cô như phủ một tầng ánh sáng, đôi mắt vẫn luôn nhìn nam chủ, cong cong mí mắt, cô cười mỉm, nghiêng đầu nhìn Ngạo Nhất Luân.
Ngạo Nhất Luân dời tầm mắt từ Khả Lạc sang cảnh hoàng hôn, anh cười:
- Ừm, thật đẹp.
Hai người ngắm hoàng hôn một hồi lâu, cảm thấy sắc trời đã hơi chuyển tối, Ngạo Nhất Luân thấy có mây đen sắp kéo đến, anh lên tiếng:
- Hình như trời sắp mưa rồi, chúng ta mau về thôi.
Khả Lạc đồng ý. Hai người tranh thủ đi xuống núi, khi Khả Lạc và Ngạo Nhất Luân gần xuống núi thì trời đổ mưa, mưa càng lúc càng lớn, hạt mưa to nặng trĩu hạ xuống mặt đất, đường đi càng lúc càng trơn trượt, Ngạo Nhất Luân dặn dò:
- Đường hơi trơn, cô nhớ đi cẩn thận kẻo...
Ngạo Nhất Luân chưa kịp nói xong thì chợt có âm thanh:
- Aaa. - Tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-hanh-trinh-cuu-vot-nu-phu/514320/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.