Còn những thứ như công đức, tín ngưỡng thì đợi đến khi giữ được mạng rồi bàn tới cũng không muộn.
Phù Gia ôm trong tay cái ấm sưởi(1),lại uống thêm ngụm trà mật ong, vị trà rất ngon, cô không chút lo lắng hay gấp gáp gì cả.
Giọng nói của hệ thống mang theo cảnh cáo: "Ký chủ, cô nên thu thập công đức và danh vọng càng sớm càng tốt. Đã qua mấy năm rồi mà vẫn không có chút tiến triển nào."
Phù Gia: "Vậy ngươi nói ta biết ta nên làm gì đi."
Hệ thống: "Ta không cần biết cô làm như thế nào, đây là chuyện của cô. Nếu cô không hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ bị trừng phạt. "
Phù Gia: "Sét đánh à? "
Hệ thống cảm thấy bị sỉ nhục: "Cô tưởng ta chỉ có thể làm sét đánh thôi sao. Ta còn có thể chôn sống cô, khiến cô không thở được, cho cô biết thế nào là chết ngạt."
Phù Gia "ồ" một tiếng: "Chỉ có sét với đất thôi hả?!"
Hệ thống nói một câu tự giải quyết cho tốt rồi không nói nữa. Nó cảm thấy mệt tim, càng nói càng mệt, hơn nữa ký chủ này cũng không thèm hiểu.
Một lúc sau, Nhạn Trúc đi vào, sắc mặt rất xấu, trông vô cùng tức giận, phía sau còn có một tiểu cung nữ đi theo.
Phù Gia hỏi Nhạn Trúc đang nóng nảy: "Sao vậy, có chuyện gì mà ngươi tức giận?"
Tiểu cung nữ bên cạnh Nhạn Trúc nói: "Ma ma, chủ tử của nô tỳ cho mời người."
Nhạn Trúc trợn tròn mắt, cho mời con khỉ khô, làm như chủ tử ngươi lớn lắm vậy.
Phù Gia hỏi: "Chủ tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-dai-lao-nang-luon-nguy-trang/1180501/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.