Thành tâm cống hiến sức lực cho hoàng thất cũng vì miếng cơm manh áo. Kết quả hoàng đế đạp đổ bát cơm của bọn họ, giết chết người nhà, còn muốn cướp đoạt lương thực và tiền tài của bọn họ.
Trời ơi cái lon què gì vậy nè??
Cho nên bọn họ làm quan có ý nghĩa gì không, chức quan này làm hay không làm cũng vậy!
Các đại thần giận đến mức trái tim muốn nổ tung. Tên gia hỏa này tàn nhẫn hung bạo như vậy, có ai dám làm thuộc hạ của hắn chứ, ai dám hả, không muốn sống nữa hay gì.
Tất cả mọi người lăn lộn vì miếng ăn, chưa bao giờ thấy qua kiểu bạo quân như này.
Mấy bạo quân ngày trước cùng lắm là giết hại trung thần, nhưng cũng là làm từng bước từng bước một, chứ ai hấp tấp như má này.
Triều đình phải mất mấy ngày mới thống kê xong số lương thực được đưa tới. Cho nên triều thần phải ở lại đây, không được đi đâu.
Vài người tụ tập trước cửa hoàng cung, muốn xông vào cung cứu người. Tất cả đều bị thị vệ chém sạch, không chút do dự, dẫn đến những người khác không dám tiếp tục la lối nữa.
Các đại thần chịu khổ, ăn uống tiêu tiểu ngủ ở trong cung điện lạnh lẽo, cái bô được đặt ở góc điện.
Về phần thức ăn thì cho có lệ thôi, đó là cháo. Ở trong còn trộn lẫn hạt cát, không để ý xíu là gãy răng như chơi.
Có người muốn hỏi, nhưng vừa nhìn đến khuôn mặt vô cảm của Dịch Hi, cũng lười lên tiếng. Hỏi một câu biết đâu hắn lại muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-dai-lao-nang-luon-nguy-trang/1180500/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.