Hai người trong xe hết sức yên tĩnh, ai cũng không có ý định mở miệng nói chuyện. Phù Gia dán mắt nhìn chằm chằm Tiêu An.
Tiêu An bị cô nhìn đến mức đứng ngồi không yên, ho khan một tiếng nói: “Lý tiểu thư, cô đừng nhìn tôi nữa được không, tôi đang lái xe.”
Ánh mắt của cô mang theo sự tồn tại quá dữ dội, khiến Tiêu An không thể nghiêm túc lái xe.
Phù Gia nghi ngờ, hỏi: “Tiêu bộ trưởng, sao tôi cứ cảm thấy anh hơi sợ tôi nhỉ, tại sao thế?”
Anh rõ ràng là người đàn ông cao to, thế mà cứ né tránh người phụ nữ yếu đuối như tôi. Chuyện này phải nói sao đây, khí phách đàn ông của anh đâu rồi.
Phù Gia thấy bây giờ bản thân hết sức mỏng manh dễ vỡ, vả lại cô cũng không tính làm gì Tiêu An.
Tiêu An:…
Cô hỏi tôi, tôi biết đi hỏi ai hả.
Đó chỉ là phản ứng cơ thể thôi, lúc đối mặt với mấy người khác không có phản ứng lớn như vậy. Chỉ khi gặp cô mới có thôi.
Lẽ ra cô nên tự đi hỏi bản thân, tại sao lại nguy hiểm như thế.
Tiêu An bịa chuyện: “Không phải, nam nữ hữu biệt, chúng ta vẫn nên giữ khoảng cách.”
Bây giờ phải giữ khoảng cách kiểu nào đây, Tiêu An chỉ cần nghĩ đến ánh mắt chứa đầy ẩn ý của đám người trong viện nghiên cứu, thì đã bắt đầu cảm thấy nhức đầu.
Hắn muốn nói, bọn họ chỉ ngủ chung trên chiếc giường, không làm chuyện gì cả, sẽ có người tin sao?
Lời này nói ra, bản thân Tiêu An còn không tin nữa mà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-dai-lao-nang-luon-nguy-trang/1180396/chuong-51.html