- đại nhân, trước khi hiến tế Hạ Phong Linh đã nhờ ta nói với ngươi, cô ấy đợi người đến tìm cô ấy.
Lúc này Lục Tử Hàn mới hiểu, thì ra trong lòng Hạ Phong Linh đã tự có tính toản của bản thân mình rồi.
Quan trọng nhất là trong lòng của cô ấy cũng có hắn, vì thế nên cô ấy mới dám đánh cược mạng sống của mình, mới dám giao việc hồi sinh bản thân mình cho hắn.
Lục Tử Hàn phát hiện ra điểm này thì mừng như điên, nhưng chỉ một lúc sau lại âm u như sắp nổi bão.
- vì sao bây giờ ngươi mới nói?
Mẹ kiếp, thời gian bây giờ đã trôi qua bao lâu rồi chứ?
1000 năm...1000 năm rồi đó!!!!!!!!
- bởi vì quy tắc của tháp thời không chính là chỉ xuất hiện khi một thế giới sụp đổ, thế nên...
Người canh giữ tháp thời không không nói hết nhưng Lục Tử Hàn vẫn hiểu.
Thế nên nó bắt hắn đợi 1000 năm, không đúng là 1100 năm 5 ngày 23 giờ 1 khắc sao?
- đại nhân, ta sai rồi...
Vì thông báo chậm trễ, người canh giữ tháp thời không liền bị Lục Tử Hàn quật bay, vào thời không nào thì chưa biết, nói chung nghe nói số hắn sau khá thảm.
Mà Lục Tử Hàn sau đó vì muốn tìm lại các mảnh hồn của cô nên cũng bắt đầu hành trình xuyên qua các thế giới khác nhau.
Viên Viên cũng là được hắn tình cờ thu nhận ở một thế giới huyền huyễn nào đó.
Thực ra ban đầu hình dạng của Viên Viên không phải cục bông trắng tròn như bây giờ mà là một con thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuoi-cung-van-yeu/726036/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.