- tiểu vương phi, cuối cùng cũng tìm thấy cô rồi.
Ngọc Trúc xử lý xong đám người Cao Lãng thì có ý rời đi, ai biết bả vai lại đột nhiên bị người ta giữ lại, cô lập tức quay sang nhìn người kia, thấy là một tên lạ hoắc lạ huơ nào tự dưng đến nhận người quen thì theo phản xạ có điều kiện thuận thế nắm lấy cánh tay hắn mà làm một cú vật người ngay trên không.
Tiểu vương phi cái đầu nhà ngươi.
Lục Tử Tuấn: "..."
Lục Tử Tuấn không kịp phòng bị cứ thế bị cô quật thẳng xuống bãi đất trống phía dưới bằng một lực mạnh đến nỗi nơi hắn đáp đất hiện đã thành một cái hố lớn.
- tiểu vương phi, là ta...Lý Thanh đây mà.
Sao lần nào gặp nhau cô không chạy thì cũng đánh ta thế?
Nếu không phải thân thể hắn tốt thì giờ chắc cũng bị gãy mấy cái xương sườn rồi.
Lục Tử Tuấn nói xong mới phát hiện ra tiểu cô nương phía trên kia đã chạy mất tăm mất tích rồi.
Haiz, tìm người đã gian nan, tìm một linh hồn vô danh lại càng thêm gian khổ mà.
Cũng may kiên trì hơn một tháng cuối cùng cũng có kết quả rồi.
Hắn nhìn chấm đỏ đang di chuyển trong lòng bàn tay mình thì hơi nắm tay lại rồi bay lên trên gặp vị tôn thượng kia.
Trong lòng âm thầm thở phào một hơi, cũng may hắn nhận ra cô nhanh nếu không đã trở thành kẻ thù của cô rồi.
Ban đầu Lục Tử Tuấn đúng là muốn tìm ra cái đứa nào dám cả gan đánh cả hắn để xử nó một trận thật,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuoi-cung-van-yeu/726006/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.