Cấm địa Tử Vong.
Tên đúng với địa điểm, khắp nơi tràn ngập mùi chết chóc.
Nơi này trước kia vốn có một bức tường bao bọc vây hãm nó lại, nhưng mà bức tường kia hiện tại đã bị thủng một lỗ rất to, cũng không biết là ai làm ra nữa.
Nói chung nhờ có người hoặc nhóm người đó mà sương mờ từ trong đó đang không ngừng tràn ra, dần dần mở rộng địa bàn của mình.
Bởi vì sương mù bay tới đâu cây cối nơi đó liền trở nên héo rũ, xác người, xác động vật chết nằm rải rác ở xung quanh, vì vậy nơi này hiện giờ ngoại trừ sự chết chóc thì không còn nhìn thấy một vật sống nào nữa.
Ừm, hôm nay nó có rồi.
- đây là Cấm địa Tử Vong à?
Một tiểu cô nương tuổi tác không lớn đi tới nhìn vào lỗ hổng đen ngòm trước mặt bình tĩnh nói.
Tuy tuổi còn nhỏ nhưng trên khuôn mặt cô lại không có sự ngây thơ hay non nớt của những cô nương cùng tuổi mà ngược lại, khuôn mặt cực kỳ nghiêm túc, cả người thong dong trấn định khiến người khác không thể xem thường.
Ngay khi cô định bước vào cấm địa thì một giọng nói đột ngột vang lên.
- tiểu cô nương muốn vào đó sao?
Từ trong làn sương mờ vấn vít, một bóng người chậm rãi đi ra, nhìn dáng vẻ kia thì hình như là một ông lão tuổi đã xế chiều.
Tiểu cô nương kia vốn đang định đi vào đó nhưng nghe thấy giọng nói này liền dừng lại bước chân mà nhìn về phía người kia trước.
- ta khuyên cô đừng nên đi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuoi-cung-van-yeu/725998/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.