Đợi Thập Thất xử lý xong đôi cẩu nam nữ kia thì thời gian đã trôi qua thêm nửa năm nữa rồi, cũng tức là thời gian cô ở lại dương gian chỉ còn chưa đầy 2 năm nữa thôi.
Haiz...xem ra phải xử lý dứt điểm cái tên hoàng đế kia trước khi mình trở về Âm giới mới được.
Cô vừa nghĩ như thế một bóng đen liền lướt qua rồi đáp xuống nhánh cây cô đang ngồi.
Ban đầu cô có hơi giật mình, nhưng sau nghĩ lại mình đang tồn tại dưới dạng linh hồn, người thường đều sẽ không nhìn thấy mình nên yên tâm ngồi xem tiếp, nhưng mà cô nhầm to rồi.
- ngươi là vương phi của vương gia?
Người bên cạnh ngồi một hồi đột nhiên quay sang nhìn cô lên tiếng dò hỏi.
Thập Thất: "..."
Thập Thất hơi quơ quơ tay mình, thấy tên đó nhìn theo thì trầm mặc.
- nếu ban nãy ngươi đã thấy ta vì sao lại không lên tiếng?
Hại cô ngồi im như tượng từ nãy giờ, chơi vui lắm hả?
- ta cũng vừa thấy thôi mà, vương phi, tài ẩn thân của người thật lợi hại đó.
Thập Thất liếc nhìn hắn mấy lần, phát hiện ra tên này không hề biết cô chỉ là một linh hồn thì yên tâm hẳn mà hỏi ngược lại hắn.
- ngươi là ai? Vì sao lại biết ta?
- ta...ta là thuộc hạ của ngài ấy? Ta tên Lý Thanh.
Lý Thanh hơi ấp úng một lúc rồi nói, Thập Thất nhìn hắn, ánh mắt tràn đầy sự dò xét lẫn nghi hoặc.
- thật sao? Sao ta chưa thấy ngươi bao giờ?
Thập Thất tuy không để ý tình hình bên Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuoi-cung-van-yeu/725990/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.