Bên ngoài tẩm cung.
- ngươi là ai? Ngươi rốt cuộc muốn làm gì hả?
Ám vệ nhìn Hạ Phong Linh đầy cảnh giác, ai biết cô lại hỏi một câu không liên quan đến chủ đề chứ.
- hoàng đế nhà mấy người bình thường làm có lâu không?
Nếu lâu quá thì không được đâu nha, cô còn phải về trông chừng mục tiêu nhiệm vụ nhà mình đó.
Ám vệ: "..."
Biến thái.
Không lẽ ban nãy là cô muốn rình xem hoàng thượng và phi tần...
- liên quan gì đến ngươi hả?
Ám vệ thẹn quá hóa giận mà hét lên, Hạ Phong Linh nhún vai.
- ta tò mò chút thôi mà.
Ám vệ: "..."
Ngươi có phải con gái không vậy hả?
- mà này mấy ám vệ khác đều bị ta dụ đi hết rồi sao ngươi không đi, lẽ nào ngươi...
"..."
Mặc dù Hạ Phong Linh không nói hết nhưng mà ám vệ vẫn biết cô ám chỉ cái gì vì thế hắn lập tức giải thích.
- ta không có.
Hắn không có sở thích biến thái như cô nhé!!!!
- không có sao ngươi phải vội vàng giải thích như thế? Hay là có tật giật mình?
Hạ Phong Linh bám riết không tha, ám vệ bị cô chọc đến mặt mày đỏ bừng, nội tâm âm thầm gào thét.
Người đâu lôi kẻ biến thái này ra ngoài chém đầu ngay.
Hắn không tiếp được nữa rồi.
Cạch.
Đúng lúc không khí bên ngoài tẩm cung đang giương cung bạt kiếm thì hoàng đế Vũ Khang của Minh quốc chậm rãi đi ra cắt đứt cuộc trò chuyện của hai người và đương nhiên là đã ăn mặc chỉnh tề rồi.
- ngươi là ai, xâm nhập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuoi-cung-van-yeu/725970/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.