"Ta không chạy được, cả người bị đông cứng hết rồi."
Hạ Phong Linh thành thật nói.
Viên Viên cạn ngôn, cô sắp chết rồi đó, sao có thể bình tĩnh như thế được hả?
Lẽ nào phải để bản hệ thống ra tay thật sao?
Nhưng mà chủ nhân nói rồi, trừ khi ký chủ gặp nguy hiểm đến tính mạng thì mới được ra tay giúp cô.
Mà tình huống của Hạ Phong Linh bây giờ rõ ràng vẫn chưa thật sự cần đến nó ra tay.
Nhưng mà...nó còn không ra tay ký chủ sẽ bị đông chết thật đó.
Hệ thống vừa nghĩ vậy thì luồng khí lạnh quanh người Hạ Phong Linh đột nhiên tiêu tan đi.
Một người một hệ thống đồng loạt thở phào.
"Viên Viên, ta muốn đổi tích điểm lấy đôi mắt âm dương."
Sau khi cơ thể có thể cử động được, Hạ Phong Linh liền nói chuyện với hệ thống.
Không nhìn thấy kẻ thù ở đâu thật sự là quá khó chịu mà.
"200 điểm nhé ký chủ."
"Được."
Giao dịch với hệ thống xong, cảnh tưởng trước mắt Hạ Phong Linh liền thay đổi.
Ban nãy cô chỉ thấy xung quanh lạnh lẽo thôi còn giờ thì cả phòng của cô đều bị âm khí bao phủ, dày đặc đến mức cô suýt thì không nhìn rõ tình cảnh xung quanh.
Hạ Phong Linh: "..."
Vì sao phòng của cô lại có nhiều âm khí như vậy chứ?
Đáng sợ hơn là cô không hề nhìn thấy một con ma nào ở quanh cả.
Thế âm khí này từ đâu chui ra vậy?
Hạ Phong Linh còn đang ngơ ngác thì điện thoại đột nhiên báo tin nhắn đến, cô liền mở ra xem thử.
"Hạ Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuoi-cung-van-yeu/725942/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.