Hạ Phong Linh cũng rất vô tội, cô chỉ là tùy tiện nói thôi ai biết ông anh trai quý hóa của cô lại có trí tưởng phong phú như vậy chứ.
Nhìn thấy ánh mắt Kế Kiệt nhìn mình Hạ Phong Linh âm thầm nuốt khan rồi len lén chuồn lên phòng, buổi tối vì sợ Kế Kiệt vào trả đũa mà Hạ Phong Linh khóa tất cả các cửa lại, riêng cửa chính với cửa sổ còn lấy đồ về chặn, thiếu điều muốn lấy ván về đóng lên bịt kín nó luôn thôi, nhưng mà dù cô đã khóa cửa nẻo kỹ càng như vậy nhưng không biết vì sao Kế Kiệt vẫn vào được.
Hạ Phong Linh vừa thấy hắn mở cửa chính đường đường đi vào liền méo mặt.
- em có thể giải thích.
- em không cần giải thích.
Kế Kiệt rất bình tĩnh mà nói, Hạ Phong Linh ngớ người.
Tên này hôm nay lại dễ nói chuyện như vậy cơ à?
- Hạ Phong Linh hôm nay em chết chắc rồi.
Kế Kiệt âm trầm nói, hôm nay hắn nhất định phải ăn cô, hắn không tin cô và hắn gạo nấu thành cơm rồi mà ông anh trai cô vẫn không cho hắn qua cửa nhà Hạ gia.
Hạ Phong Linh: "..."
Cô sai rồi, sau này cô không dám nữa.
Mặc kệ Hạ Phong Linh có thật sự thành tâm nhận lỗi hay không nhận thì cuối cùng cô vẫn là bị Kế Kiệt ăn sạch.
Hic, cuối cùng vẫn là không giữ được tấm thân trong sạch gìn giữ bao năm rồi.
...
- Hạ Phong Linh em là heo à, mau dậy ăn sáng rồi đi học mau.
Hạ Phong Lâm ở bên ngoài đập cửa ầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuoi-cung-van-yeu/725925/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.