Hạ Phong Linh hơi cử động, thanh kiếm liền rạch một đường nhỏ trên cổ Lâm Tuấn, nhưng đúng lúc đó cơ thể cô đột nhiên cứng lại, sau đó tay cô liền bị một sợi dây leo cuốn lấy sau đó là cả người, Tô Thanh Hương hơi nhấc tay kéo dãn khoảng cách giữa cô và Lâm Tuấn.
- Lâm Tuấn, anh có sao không?
Tô Thanh Hương nhanh chóng chạy đến chỗ Lâm Tuấn lo lắng nói, Lâm Tuấn một tay bịt cổ lắc lắc đầu nói.
- không sao? Cảm ơn em.
- Hứa Nguyệt, tôi xin lỗi, tôi không cố ý, tôi chỉ muốn bảo vệ anh Lâm Tuấn thôi.
Tô Thanh Hương sau khi kiểm tra Lâm Tuấn không có vấn đề gì mới quay sang áy náy nhìn Hạ Phong Linh.
Hạ Phong Linh đang bị dây leo trói lại: "..."
Cô không cố ý mà là cô cố tình.
Mịa nó, đúng là nữ chính có khác, hệ mộc yếu như thế mà cũng có thể phát huy được uy lực mạnh như vậy.
Lương Thần thấy Phong Linh trong tay Tô Thanh Hương thì chuyển họng súng về phía cô ta.
- thả cô ấy ra.
- anh hạ súng xuống rồi tôi thả.
Tô Thanh Hương tỏ vẻ sợ hãi nhưng vẫn quật cường nói.
- Thanh Hương không được thả, em mà thả cô ta ra cô ta sẽ giết chúng ta đấy.
Lâm Tuấn sờ sờ cổ, vẫn còn cảm thấy ớn lạnh, nếu ban nãy Thanh Hương ra tay không đủ nhanh thì giờ đầu hắn đã lìa khỏi cổ như lũ xác sống kia rồi.
- người anh em, cậu tốt nhất nên tránh ra, nếu không người tình nhỏ của cậu sẽ chết đấy.
Đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuoi-cung-van-yeu/725870/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.