- Phong Linh, cẩn thận!
Mấy con xác sống khác thấy có người liền lao đến tấn công, đủ loại dị năng được phóng ra, Hạ Phong Linh phản ứng nhanh lăn một vòng trên mặt đất núp sau một bức tường nên né được đợt tấn công kia.
Lương Thần đang định dụ bớt xác sống đi thì đã thấy Hạ Phong Linh đột nhiên lao ra một kiếm hạ xuống là đầu xác sống liền rụng một con.
Dám tấn công cô, vậy thì đi chết đi.
Lương Thần: "..." được rồi, hắn vẫn nên tập trung làm việc của mình thì hơn.
- con ranh đó là người sao?
Có ý đồ với siêu thị này không chỉ có mỗi mình Hạ Phong Linh và Lương Thần, thế nên vẫn có vài nhóm người không cam tâm mà rình ở ngoài siêu thị chờ đợi thời cơ, có thể là đợi xác sống rời đi hoặc là đợi những người như Hạ Phong Linh và Lương Thần đi vào dụ xác sống đi.
- mẹ kiếp, Lâm Tuấn nếu chúng ta còn không ra tay vật tư sẽ bị hai người đó chiếm hết đấy.
- sợ gì, bọn họ chỉ có hai người, chẳng nhẽ lấy hết được cả cái siêu thị sao?
Lâm Tuấn cười khẩy, nhưng nữ sinh ở bên cạnh lại đột nhiên lên tiếng.
- Lâm Tuấn, tên kia có hệ không gian đấy.
- sao em biết?
- anh nhìn đi, súng hết đạn hắn trực tiếp vứt luôn nhưng tay sao hắn vẫn không hết súng dùng chứ?
Đám người kia nhìn mấy khẩu súng vứt dưới đất loại nào cũng có kia thì há hốc mồm, lãng phí như vậy sao?
Không phải trọng điểm là tên đó có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuoi-cung-van-yeu/725869/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.