- tiểu thư, dạo này cô bị sao vậy? Sao lại đối xử tốt với tôi như thế? 
Bắc Dã đã hỏi câu hỏi này lần thứ n rồi, ai bảo trước đó lúc cô ở cùng hắn chuyện có thể gào thì tuyệt đối không nói, còn suốt ngày đánh hắn, mắng hắn, làm gì có chuyện cô sẽ ngồi ở đây bóc quýt cho hắn chứ? 
Còn vì cái gì nữa, vì bảo vệ mạng của mình đấy. 
- vì anh đã cứu tôi nên tôi không muốn đối nghịch với anh nữa, tôi là người ân oán phân minh. 
Hạ Phong Linh nghĩ một đằng nói một nẻo, Bắc Dã càng thêm khó hiểu. 
- vậy tại sao ban đầu cô lại ghét tôi? Tôi nhớ là tôi chưa từng làm gì khiến cô phật ý mà. 
Hắn còn cứu cô nữa đó, mà có thấy cô đối xử tốt với hắn như bây giờ đâu. 
Hạ Phong Linh lừ mắt nhìn hắn. 
- anh cứ thử nghĩ xem nếu anh đi đâu làm gì cũng bị người khác quản lý, giám sát anh có vui vẻ nổi không? 
- tôi làm vậy là vì lo lắng cho cô. 
Bắc Dã giải thích, hắn cũng chẳng muốn vậy, nhưng mà từ sau khi cứu cô trở về cô như biến thành người khác vậy, suốt ngày chạy lung tung hắn có thể không lo lắng sao? 
"Ký chủ hãy nghĩ tới 8 điểm sinh mệnh còn lại của mình đừng chọc hắn nữa." 
Trước khi Hạ Phong Linh nổi khùng lên hệ thống kịp thời nhảy ra thức tỉnh, vì vậy Hạ Phong Linh chỉ có thể nhịn xuống bực bội cầm một quả táo lên gặm. 
Vì chỉ số hắc hóa. 
Cô nhịn !!!!!!! 
Aaaaa!!!!! 
Rồi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuoi-cung-van-yeu/725860/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.