Hệ thống đúng thời khắc quan trọng này lại lặn đâu mất tăm, Hạ Phong Linh gọi mấy lần đều không thấy nó trả lời nên thôi. 
Hừ, đúng là đồ hệ thống nhát gan thấy chết không cứu... 
Mi chờ đó cho ta, ta xử lý xong đám này sẽ tìm mi tính sổ. 
Hạ Phong Linh nói thì nói thế nhưng trong lòng sớm đã sụp đổ. 
Aaaa... 
Cô muốn đổi thế giới, thế giới này quá khó sống rồi. 
- anh em xông lên đi. 
- giết con ranh đấy, xông lên!!!!! 
Hạ Phong Linh nghe tiếng gào mà màng nhĩ muốn thủng luôn, đằng nào cũng không chạy được, thôi thì đánh được tới đâu hay tới đó. 
Thế là sau đó Hạ Phong Linh giật lấy một cây tuýp sắt trong tay một tên gần đó bắt đầu mở ra hình thức chiến đấu cấp cao, giết thẳng đến chỗ Lã Nguyên đang đứng. 
Giết địch phải giết tướng trước, đạo lý này cô vẫn hiểu. 
Hạ Phong Linh hơi dồn linh lực lên cây tuýp sắt, mỗi lần cô vung tay là một nhóm người ngã xuống làm đám người xung quanh đều e dè, nhưng sau khi họ phát hiện ra cô chỉ đánh ngã chứ không giết thì không sợ hãi nữa mà lũ lượt lao lên, chỉ có những người bị cô đánh là biết, cảm giác...thật sự là sống không bằng chết mà, bị đánh thế này thà họ chết quách đi còn hơn, nhưng họ lại không thể và cũng không muốn nói cho mấy người kia biết lắm, bọn họ bị đánh thì sao mấy người kia lại không bị đánh được. 
Đã là anh em thì có phúc có thể tự hưởng nhưng có họa nhất định 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuoi-cung-van-yeu/725858/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.