Xích Hồng chỉ có thể đập vào mấy chỗ vớ vẩn trên cơ thể chàng ta mà thôi...
Chưa kể, Feyrld lại là một tay kiếm tài giỏi, kĩ năng cộng với vòng hào quang của nam phụ đã giúp chàng thừa sức mà đánh lộn với Xích Hồng. Tuy không kiếm được miếng ngon nào từ thanh kiếm ma quỷ này, chàng cũng không để mình bị thương.
Xích Hồng:"..." Bảo bối tức rồi nha!
Không chơi nữa.
Giết không giết được, cứ ngồi đấu nhau hoài đến bao giờ...
Nghỉ đê, nghỉ đê!
Feyrld trầm mặc nhìn kiếm bạc bị sứt mẻ của mình, rồi lại nhìn sang thanh kiếm đen đang lắc lắc đi đến chỗ Tịnh Hề...
Cây kiếm đó...
Là đang khinh bỉ chàng à?
Thái độ chiến đấu kiểu gì kì vậy?
"Sao thế?" Cảm nhận được tâm tình cáu bẩn, bực dọc của Xích Hồng. Tịnh Hề bèn giơ tay đỡ lấy nó, "quan tâm" hỏi han: "Không phải ngươi thăng cấp rồi à?"
Sao trông có vẻ còn yếu hơn ngày trước vậy?
Không giết được người thì cũng phải lột da tên đó ra chứ?
Xích Hồng:"..." Ô ô ô! Đến cả chủ nhân cũng chê bổn kiếm...
Dỗi rồi.
Tại ta đâu chứ!
Tên đó chắc chắn đã bật hack.
Bảo sao ta đánh mãi cũng không xong.
Chủ nhân ra mà đánh đi.
Xích Hồng bay đến, tự đặt chuôi kiếm vào lòng bàn tay Tịnh Hề, bất động tại chỗ. Nghe được tiếng lòng chửi rủa của kiếm đen, nàng đã hiểu hết mọi chuyện...
Nguyên lai là tại vòng hào quang của nam phụ...
Hào quang nam phụ...
Hào quang...
Lật bàn!
Thế là hôm nay ta phải ngoan ngoãn chịu trói ở đây à?
Không chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuoc-giao-dich-cua-thuong-nhan-thoi-khong/1459686/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.