Toàn bộ đi. Em muốn biết chính xác.
Chu Nhan nói ra câu này bằng giọng kiên quyết.
Trúc Vũ nghe quyết định của cậu thì thành thật nói ra hết:
- Lúc mới đầu, anh tuy đã đến đây nhưng vẫn chưa thể thức tỉnh ý thức của bản thân, nên khi đó là Trúc Vũ của thế giới này làm ra hành động ấy, nguyên nhân là do bị hạ thuốc.
- Còn sau đó?
Cậu hỏi lại.
Anh nói lúc mới đầu thì phía sau đó vẫn còn có nguyên nhân nữa.
- Sau đó, anh lấy lại được ý thức, nhưng lúc ấy lại không làm chủ được bản thân... Anh xin lỗi.
Anh nói tiếp.
Cậu lại im lặng không nói, trong đầu hỗn loạn cực kỳ. Hôm qua, cậu đã rất, rất sợ. Nhưng cậu có tư cách gì giận? Anh là người đã giúp cậu. Hơn nữa, dù sao khi ấy anh cũng không cố ý mà.
Bây giờ cậu nên đối mặt với anh như thế nào? Cậu nên tức giận? Hay nên tránh né?
Nhưng tránh né như thế nào đây? Cậu và anh còn có chung nhiệm vụ, cậu đã ký lên bản hợp đồng, cũng đã nhận giúp đỡ của anh.
Không biết bản thân nên làm sao, cậu đành chuyển chủ đề đi. Cậu quay lại nhìn anh, sau đó nói:
- Em đói, muốn ăn.
Anh nghe thấy vậy thì bảo cậu đợi chút, sau đó bản thân nhanh chóng đi xuống bếp. Khi quay lại, trên tay anh mang theo một tô cháo lớn đang tảo khói nghi ngút.
Cháo này rất thơm!
Đó là suy nghĩ đầu tiên của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cung-anh-det-mot-cau-chuyen-tinh-trai/2735710/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.