Diệp Nhược Nhược đẩy Lệnh Hồ Lan ra.
"Cô đúng là tâm thần, tôi tuyệt đối sẽ không tha cho cô đâu!"
Lệnh Hồ Lan xòe ngửa tay ra.
"Thật trùng hợp, tôi cũng nghĩ vậy!"
Đội trưởng đội bảo vệ mau chóng xen vào giữa hai người, bảo vệ Diệp Nhược Nhược ở phía sau.
"Cô gái, mời cô về phòng bảo vệ với chúng tôi nói rõ toàn bộ sự việc!"
"Không đi!" Lệnh Hồ Lan quả quyết từ chối.
"Nếu vậy thôi chỉ có thể báo cảnh sát thôi!"
"Mau báo cảnh sát đi, tôi gọi điện giúp anh!"
Lệnh Hồ Lan nửa đùa nửa thật.
Đội trưởng đội bảo vệ lập tức không biết nói sao.
Cô gái này lẽ nào là cố tình làm lớn sự việc, tới đây để gây sự? Diệp Nhược Nhược mau chóng nghĩ tới điều ngày.
Khi sắp đi lướt qua Lệnh Hồ Lan liền lạnh lùng nói: "Giang Mỹ Cảnh, cô hãy đợi đấy!"
Diệp Nhược Nhược chen ra khỏi đám đông đi vào trong thang máy, cô cần nhanh chóng thay một bộ lễ phục mới.
Lệnh Hồ Lan vội vàng bám theo sau Diệp Nhược Nhược.
Không được để lá bùa hộ mệnh này chạy mất.
Đội trưởng đội bảo vệ liền ngăn Lệnh Hồ Lan lại.
"Cô Giang, mời cô đi ra, chỗ chúng tôi không hoan nghênh cô!"
"Anh... chắc chắn chứ?"
Đội trưởng đội bảo vệ do dự trong giây lát nhưng sau đó vẫn kiên quyết nói: "Mời cô ra ngoài!"
"Được thôi!"
Lệnh Hồ Lan dứt khoát lấy ra một tấm danh thiếp.
Bên trên có ghi:
Văn Hóa Giang Hà.
Giám Đốc Sáng Tạo.
Giang Mỹ Cảnh.
Đội trưởng đội bảo vệ nhìn rõ danh thiếp liền cảm thấy hoa mắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cua-do-nam-than-ve-nha/3768928/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.