Phòng bảo vệ.
Điện thoại vang lên.
Một bảo vệ nhấc điện thoại lên nghe.
"Alo?"
Trong điện thoại vang ra một tiếng kêu rên, tiếp theo đó là tiếng đánh lộn, tiếng kêu thảm thiết của nữ giới và tiếng đồ vật vỡ nổ.
Bảo vệ giật mình thót tim.
Án mạng? Hôm nay là ngày trọng đại Diệp Thị công bố sản phẩm mới, tuyệt đối không thể để xảy ra sự cố!
"Alo? Alo? Cô đang ở đâu? Xảy ra chuyện gì vậy? Hãy mau trả lời! Hãy mau trả lời!"
Anh ta vừa nói vừa giơ tay ra hiệu: Có sự cố.
Mấy người lập tức trở nên căng thẳng, liên hệ bảo vệ hiện trường đi kiểm tra hội trường và hành động.
Một lát sau, điện thoại cuối cùng cũng đã có người nói.
Là một giọng nữ.
"Khụ khụ, chúng tôi không sao cả, đang ở đầu cầu thang bên phải phòng khách, cô Diệp không được khỏe, các anh tới nhanh nhé!"
...
Vóc dáng nhỏ bé của Lệnh Hồ Lan, nói nhẹ không nhẹ, nói nặng không nặng.
Hơn bốn mươi cân thịt đè lên người Diệp Nhược Nhược cũng khiến cô ta ăn đủ.
Diệp Nhược Nhược gáy đập xuống thảm, đầu óc vô cùng choáng váng.
Giang Mỹ Cảnh, cô muốn chết phải không, dám nhào vào tôi?
Lệnh Hồ Lan chỉ cảm thấy mình ngã nhào xuống một đồng mềm mại.
Ôi vãi!
Mềm quá!
Muốn đặt tay vào quá.
Tay cô nhanh hơn bộ não!
Khi ngón tay thật sự kẹp vào ngực của Diệp Nhược Nhược, bản thân cô cũng ngây người.
Ấm ấm áp áp, mềm mại mịn màng.
Nam chính đúng là số hưởng.
Có điều chỉ trong tích tắc.
Cô lập tức bừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cua-do-nam-than-ve-nha/3768927/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.