7223.Lệnh Hồ Lan bước ra từ đồn cảnh sát, trời đã rất muộn.
Vừa bước vào cửa liền bị Phương Hiểu Hạc đá một cái ép vào góc tường.
Phương Hiểu Hạc giơ ngón tay đỡ cằm cô lên: "Nói đi, vừa rồi ai đưa cậu về? Dấm dúi yêu người khác sau lưng mình, mình rất đau lòng!"
Trong một ngày bị đè vào tường ba lần, tất cả đều không phải là người bình thường, Lệnh Hồ Lan thực sự cạn lời.
"Khụ khụ, mình là dân thẳng!" Tuyệt đối không khuất phục thế lực cong!
"Thật trùng hợp, mình cũng là thẳng." Phương Hiểu Hạc mỉm cười côn đồ, thu chân lại, "đừng đánh trống lảng!"
"Hôm nay mình bị cướp, cũng may gặp được Duy Đường, vừa mới ra khỏi đồn cảnh sát, mau rót ly nước an ủi mình đi!"
"Thật hay đùa vậy?" Phương Hiểu Hạc đưa cho cô ly nước, bán tín bán nghi.
"Đương nhiên là thật, mình có tố chất làm biên kịch sao?" Lệnh Hồ Lan chớp chớp mắt, hãy nhìn vào gương mặt ngây thơ vô số tội của mình.
"Cũng đúng, với IQ của cậu thì không thể nào biên soạn ra được kịch bản như vậy." Phương Hiểu Hạc xoa cằm.
"Lệnh Hồ Lan: "..." Không muốn nói chuyện với người độc mồm độc miệng.
Dưới sự chất vấn của Phương Hiểu Hạc, Lệnh Hồ Lan liền thành thật kể lại sự việc gặp phải ngày hôm nay.
Phương Hiểu Hạc rất phẫn nộ.
"Đúng là đồ điếm xảo trá, giở trò trên mạng đã đành, lại còn dám tìm người đối phó cậu, ghê tởm!"
"Giận thì giận đấy nhưng hiện giờ mình cũng chả có cách nào cả."
Lệnh Hồ Lan có chút rầu rĩ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cua-do-nam-than-ve-nha/3768913/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.