Tiểu mai là tâm phúc của Mễ Lạc Tranh tất nhiên đã biết trước phần lớn kế hoạch,nhưng đến khi tận mắt chứng kiến vẫn không khỏi khiếp sợ trong lòng.Đại công tử dường như đã khác hẳn trước kia,không chút do dự bày mưu tính kế ra tay ngoan độc với ả Sen nhi chó cậy gần nhà kia,nhưng như vậy cũng tốt sẽ không bị ai ức hiếp nữa.
Từ Mộ nào để cho Tần thị đổi ý,ngay lập tức huy động ba người còn lại vào phòng Mễ Lạc Tranh đóng gói tất cả đồ đạc,ngắm ngía căn phòng một hồi cũng xem như hài lòng.Chưa đầy nữa canh giờ toàn bộ đồ đều đã gói ghém song xuôi,Từ Trạch nhìn nhìn đống y phục cũ rách mà ngứa cả mắt ghét bỏ vứt sang một bên,thành ra loại đi một mớ nên chỉ còn vỏn vẹn hai rương đồ nhỏ.
Hàn Duyệt và Tần thị nhìn động tác của huynh đệ Từ gia mà căm hận đến nghiến răng,nhất là Hàn Duyệt rõ ràng ông đã tới đây từ lâu, nhưng đám Từ Thành vẫn kiên quyết không chịu chào hỏi,há chẳng phải là không để ông vào mắt sao?
Từ Mộ đại biểu ca là người cơ trí nhất trong bốn huynh đệ Từ gia,im lặng quan sát sắc mặt bọn họ mà trong lòng nở nụ cười trào phúng,phải a chúng ta chính là không tôn trọng ông như vậy đấy,rồi làm sao? có giỏi thì đi tố cáo với thánh thượng đi,Từ gia ta sợ ông chắc?
"Dọn song rồi nhỉ? vậy...chúng ta đi thôi"
"Ừm"
Vừa ra tới trước đại môn Mễ Lạc Tranh đã thấy Hàn Mẫn Nguyệt ôm mặt vội vã đi ra,trông dáng vẻ hai mắt rưng rưng kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cong-luoc/362139/chuong-81.html