Hai người hôn môi một lúc thì tách ra,anh mở vali treo quần áo vào tủ.Cậu tranh thủ quét tước dọn dẹp phòng ốc,vừa trải song ga giường thì lại bị anh ôm từ phía sau lưng.Cằm tựa nhẹ lên vai cậu ánh mắt hơi híp tỏ vẻ gian manh nói "Em ngĩ chỉ bằng hai cân hàu là đuổi được tôi rồi?" "A haha...có gì từ từ nói mà,đang ghi hình đó anh" Mễ Lạc Tranh nở nụ cười hẹn mọn trả lời "Yên tâm đạo diễn không dám chửi em đâu?" "Anh làm gì chương trình này rồi đúng không?" Bạc Khâm Hành bế cậu nằm ngã lên giường,hai tay cho vào áo mà vuốt ve eo nhỏ song mới chậm chạp nói "Cũng không có gì,anh đập thêm tiền đầu tư bảo họ đá một người ra thêm anh vào" "Vậy khách sạn đêm qua cũng là?" "Là anh cho người đặt ,chứ làm gì có nhà đầu tư nào bỏ tiền cho cả tổ hơn năm mươi người ở khách sạn năm sao đâu" "À thế thì em hiểu rồi" Hai người đang trò chuyện thì tiếng của Liêu Đông Bằng dưới lầu vọng lên "Đạo diễn mở họp mọi người ơi" Đám người xuống lầu tập trung tại phòng khách,ngồi vây thành một vòng quanh ghế sofa.Chẳng biết vô tình hay cố ý nhưng bọn họ đều cách anh một khoảng nhất định. Đạo diễn ở đằng sau camera mặt mang ý cười nói "Quy tắc cũng không có gì,mọi người cứ thoải mái như ở nhà thôi." Nói rồi liền lấy từ sau lưng ra một cái phong bì giấy đặt lên bàn " Mỗi người được 250 tệ,tổng tất cả là 1750 tệ.Sống trong một tháng,chúc mọi người may mắn" Đám người nge song liền lập tức kêu khổ "Lão thiên a sau này tôi phải sống như thế nào đây" Liêu Đông Bằng ngữa mặt lên trời chắp hai tay vừa khóc vừa nói khiến đám người lại được phen cười bò. "Tiền này chúng ta sử lí sao đây?chia ra tự quản hay là đề cử một người làm thủ qủy giữ hết?" "Chia ra em sợ lỡ như tiêu lố một cái là nhịn đói luôn,tốt nhất nên giao cho thủ qủy giữ thì tốt hơn" Du Châu Châu lên tiếng nói"Vậy chọn ai làm thủ qủy bây giờ?" "Ờ chuyện này..." Đám người cứ kiểu anh nhìn tôi,tôi nhìn anh,ai cũng không nguyện ý gánh phần trách nhiệm này. "Thôi để em làm cho cũng chỉ có hơn một ngìn mà thôi" Tạ Khả Chân không nhịn được nói rồi cầm luôn bao phong bì trên bàn. Phan Vỹ Bá nhìn quanh một vòng song lại nhìn đồng hồ trên tay hơi nhíu mày " đã mười giờ hơn rồi,tôi đói qúa mọi người muốn ăn cơm chưa?" "Em cũng đói rồi,nhưng mà bây giờ chúng ta làm sao đây? tự nấu hay gọi cơm ạ? " Du Châu Châu nhìn quanh một vòng đợi câu trả lời. "Gọi cơm mắc lắm,chỉ sợ gọi song tiền lại không đủ chi " Triệu Tiểu Kì khuôn mặt tràn đầy vẻ lo lắng. Mễ Lạc Tranh thấy vậy liền giơ tay lên tiếng " Để em làm cơm cho" Đám người nge câu này song như bắt được vàng mà tươi cười nhìn cậu,riêng Liêu Đông Bằng thì không giấu được tâm trạng kích động cầm lấy hai tay cậu lay mạnh khoa trương nói "Hào Nguyệt hiền đệ đại ân đại đức này vi huynh cả đời sẽ không quên" "Không có gì đâu mà,sắp tới chúng ta còn phải sống chung với nhau một tháng đấy" Cậu vội đẩy tay hắn ra nhẹ nhàng nói,nếu giữ thêm chút nữa chỉ sợ anh nổi giận tại đây thì khổ "À mà đằng trước nhà mình có vườn rau xanh tốt thế kia,dùng chúng nó nấu thì cũng tiết kiệm được một khoản" "Nhất trí luôn,rau củ nhà trồng vẫn là tốt nhất" hai cô nàng Tạ Triệu đồng loạt lên tiếng ủng hộ. Mễ Lạc Tranh đưa mắt nhìn ra ngoài vườn "Buổi chiều rảnh rổi em sẽ làm mứt hồng và kẹo hồ lô cho mọi người thưởng thức nhé,nhìn sai trĩu thế kia nếu làm cũng được kha khá ấy chứ" Nói song lại nhìn di động "Cũng trễ rồi em ngĩ mình nên đi chợ mua thêm ít đồ ăn về làm bữa trưa đã rồi tính tiếp" Tạ Khả Chân lập tức nói "nhà cửa với đồ đạc trên phòng còn chưa sắp xếp song,chắc chị không đi được rồi" Mễ Lạc Tranh nhìn cô ấy một cái rồi cười tươi nói "Vậy thì chị tiểu Kì ở lại phụ giúp Khả chân tỷ tỷ quét dọn nhé" Triệu Tiệu Kì gật đầu Mễ Lạc Tranh lại nói " Ba anh còn lại thì quét sân với xếp gọn mấy cái chậu cây vào hộ em nhé" Phân công song cậu lại quay qua nhìn Tạ Khả Chân "Khả chân tỉ đưa em 200 đồng đi" Tạ Khả Chân vội lấy phong bì trong túi áo ra ,mở lấy 200 đồng đưa cho cậu. "Em nhớ chi tiêu dè xẻn thôi nhé,tiền chúng ta không có nhiều đâu đấy" Cậu cười cười gật đầu biểu ý.Nhưng vừa xoay người đi được vài bước thì lại nge thấy tiếng thắc mắc của một người đàn ông,Bạc Khâm Hành hai tay đút túi quần lạnh nhạt mở miệng "Dọn sân chỉ hai người họ là đủ rồi,tôi đi chợ với cậu." Mễ Lạc Tranh nge song hơi đờ mặt ra trong giây lát,nhưng mau chóng cười nói "Vậy anh đi với em nhé" Mặt trời bị che khuất sau những đám mây ,gió nhè nhẹ thổi.Mễ Lạc Tranh mặc trên người chiếc ác thun trắng thêu qủa táo đỏ nhỏ xinh ở ngực áo,kết hợp với quần short và nón kết cùng màu.Anh thì ngược lại hẳn áo thun và quần jean màu đen dài,phong cách hai người hoàn toàn trái ngược nhau, nhưng khi đi chung lại tạo cho người ta cảm giác hài hoá khó nói Đi theo phía sau là hai người quay phim. Bạc Khâm Hành quay qua hỏi "biết đường đến chợ không?" "Dạ biết ở giữa thôn ấy,lúc đi xe ngang qua em thấy họ đề bảng tên là chợ thôn mà" Hai người đi thêm một lúc thì tới chợ,nó nằm ở bãi đất trống giữa thôn.Ngay dưới gốc cây đại thụ to lớn tàn cây rợp bóng như thế này,những quầy hàng bằng xạp tre bày biện các loại rau củ tự trồng nhìn tươi mới vô cùng.Gian hàng bán bánh bao đang giở lồng hấp ra mà rao "Bánh bao nhân mè,nhân đậu,nhân thịt đây" "Mì dương xuân xíu mại đây..." "Há cảo tôm đây" Giờ này chợ đã khá đông, nhìn thấy hai người cùng máy quay đi vào liền biết là đang quay chương trình.Họ liền sôi nổi bàn tán chỉ trỏ. Mễ Lạc Tranh đảo mắt nhìn một vòng, liền chạy qua gian hàng bán thịt lợn của một bà cụ ,cười tươi hỏi "Bà ơi thịt này bán làm sao ạ?" Bà cụ có vẻ ngoài hiền lành này thấy máy quay tới chỗ mình liền niềm nở chào đón "100 tệ một cân" "Ôi nhiều tiền thế á" Cậu hơi nhíu mày ngĩ thầm "mua một cân thịt là bay mất nữa tháng tiền tiêu rồi,ăn không nổi a.Nhưng lại không thể nhịn ăn thịt cả tháng được nha" "Vậy bà lấy cho cháu nữa cân ba chỉ đi ạ" Mễ Lạc Tranh chỉ tay vào miếng thịt to trên bàn nói "Rồi có ngay cho cháu đây" bà cụ nhanh tay cắt thịt rồi dùng lá chuối gói lại cho cậu. Đón nhận miếng thịt từ tay bà cụ cậu liền cho ngay vào giỏ tre anh đang cầm,rồi lại cùng nhau tạt qua mua ít bột mì,gạo và hai cân đậu nành định bụng sẽ tự làm thêm sữa đậu nành cho mọi người uống.Nhưng vẻ ngoài của hai người lại gây nên sự cố nho nhỏ. Bạc tổng tài sách trên tay giỏ đồ ăn bị một hội bà thím tuổi trên 40 chặn lại,bọn họ nhìn chằm chằm vào anh rồi thủ thỉ vào tai nhau.Gật đầu cười tươi ,rồi một bà thím mập nhất trong hội đi ra ngửa đầu nhìn anh hỏi "Cậu thanh niên này chả hay đã lập gia đình chưa nhỉ?" "Dạ chưa" Anh lắc đầu biểu ý "Ô thế thì hợp qúa rồi ấy chứ" một người khác trong hội lên tiếng. "Cháu chưa có vợ vậy làm con rễ nhà cô đi,a man ra đây" bà thím vừa dứt lời thì trong dám đông liền nge thấy tiếng bước chân *bành bành* đang chạy tới,chứng tỏ chủ nhân của tiếng động này cân nặng thoạt không nhẹ. Cô nàng to béo với thân hình tròn ung ủng như qủa bóng thịt,từng ngấn mỡ trên người và hai bên má cứ rung lên theo từng bước chân. "Mẹ tìm được chồng cho con rồi hả?" Ngay cả tiếng nói cũng tỉ lệ thuận với cân nặng thì qủa thật nhân vô thập toàn. Bà thím thấy cô tới thì vui ra mặt,hớn hở kéo tới trước mặt anh "con gái cưng của cô tên A man ,năm nay vừa tròn 18 tuổi.Cháu nhìn xem có phải rất xinh đẹp không? ngực to mông bự như này nhìn là biết mắn đẻ rồi,sao nào chịu làm chồng nó không?" Hai mẹ con nhìn anh với đôi mắt toả sáng tràn đầy mong đợi,Mễ Lạc Tranh đứng ngay bên cạnh vội đưa hai tay lên bịt miệt cố nén cười.Người dân thấy vậy cũng vây quanh nhòm ngó,trên sóng livestream comment bùng nổ không kém <> <> <> <
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]