Lúc sau......
Đôi mắt Bertha ngày càng tối sầm đi, đang lúc hắn nhìn chằm chằm bộ lễ phục phát ngốc.
Đỉnh đầu đột nhiên bị người đập một cái.
"Vị hoàng tử điện hạ đang phát ngốc này, nói vậy là ngài không muốn mặc bộ nam trang này."
Bertha nhìn chằm chằm bộ nam trang đã thật lâu, Mộ Ngôn cho rằng Bertha không muốn mặc.
Chậm rì rì nói, "Thực bất đắc dĩ, chúng ta hiển nhiên không cần bộ nam trang này."
Sau đó, cô đem bộ nam trang vứt ra sau, ở trong tầm mắt của Bertha bay về phía chân trời, cuối cùng biến mất trong màn đêm.
Bertha: "......"
Bertha mất thật lâu mới phản ứng trở lại.
Lời còn chưa kịp nói đã tức khắp nghẹn trong họng, thiếu chút nữa không tức chết cho rồi.
Hắn khi nào đã nói! Không mặc!!
Nói ném liền ném, vậy ngươi lấy nam trang ra làm gì!
U ám trong lòng Bertha tức khắc tất cả đều thành mây bay, thay vào đó chỉ muốn bóp chết nữ nhân trước mặt này thôi.
Cố ý đi!
Sau đó Mộ Ngôn tựa như chuyện gì cũng chưa làm vỗ vỗ làn váy của mình, cười nhạt nói, "Xin thay quần áo của ngài, chúng ta nên vào trong rồi."
Nụ cười của Bertha dần dần biến thái hẳn.
Hắn cảm thấy hắn giáo dưỡng mười mấy năm nay muốn hủy trong một sớm rồi.
Nhưng cũng may, hắn hold lại.
Vì thế, hắn nhàn nhạt, lễ phép gật đầu, sau đó cầm bộ nữ trang, đi vào xe bí ngô.
Mộ Ngôn cứ như vậy ôm tay đứng cạnh cỗ xe, nếu không phải cô giới tính là nữ, lúc này cô nghiễm nhiên càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cong-luoc-ky-chu-dung-hac-hoa/176479/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.