Gió lạnh thổi qua mặt.
Lưng Mộ Ngôn đặt trên đỉnh xe bí ngô, người ở bên trong tựa như không phát hiện điều gì.
Cỗ xe bí ngô này diện tích mặt trên, chỉ có thể cho phép hai người duy trì động tác như hiện giờ.
Bertha chống hai bên sườn Mộ Ngôn, hơi nhích lên một chút, thoáng kéo ra khoảng cách giữa hai người.
"Cô có lẽ là phù thủy không đáng tin nhất mà tôi từng gặp, không ai bì kịp." Bertha trong nụ cười mang theo con mẹ nó.
Tuy nói hắn trắng nhiễm đen mất rồi, nhưng mà từ nhỏ, Bertha đều được nuôi nấng như công chúa, công chúa chính là công chúa.
Công chúa lần đầu tiên ra khỏi vương quốc, vốn dĩ lưu lại trong nhà những chú lùn, lừa lừa mấy chú lùn đó một chút cũng được.
Nhưng, từ khi đi theo Mộ Ngôn trải qua chuyện đều là đi sai một bước liền mất mạng.
Bertha, vị hoàng tử điện hạ so với Mộ Ngôn lực chiến còn cám bã hơn này, hoảng loạn là thật.
Hắn hiện tại tuy rằng thoạt nhìn rất không tệ, thậm chí còn đeo nụ cười.
Nhưng mà cánh tay chống trên đỉnh xe vẫn còn đang run run.
Thượng đế a, đó là ở giữa không trung không biết cách mặt đất độ cao bao nhiêu, đỉnh xe chổ hắn hiện tại nếu không cẩn thận tùy thời đều có thể ngã khỏi xe.
Bertha cảm thấy quyết định lỗ mãng nhất mình đã làm, đó chính là đi đùa bỡn vị phù thủy thoạt nhìn còn nhỏ tuổi này.
Nhưng mà sự thật......
Nụ cười trên mặt Bertha dần dần biến thái đi.
Mộ Ngôn thoạt nhìn rất tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cong-luoc-ky-chu-dung-hac-hoa/176478/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.