Editor: Tieen
Mạnh Nghiêu rời khỏi nghĩa trang, đến Chu gia gặp Chu lão gia tử trước.
Chu lão gia tử ngồi ở đại sảnh, một đầu tóc bạc đầy tang thương, nhìn quân cờ vây trong suốt ngẩn người.
"Ông ngoại, đồ đạc đã giao cho Thiên Qua."
Mạnh Nghiêu hạ giọng, ngồi đối diện lão gia tử.
Anh biết, đây là lúc trước Tịch Nhi bồi ông ngoại đi mua cờ vây, là đồ vật Tịch Nhi đưa cho ông ngoại.
Ông ngoại mấy ngày nay, luôn ở trong nhà, nhìn bộ cờ vây này ngẩn người, anh biết, ông ngoại đây là đang nhớ Tịch Nhi.
Lão gia tử khẽ gật đầu: "Ừ. "
Tay nắm chặt quân cờ, ngước mắt nhìn Mạnh Nghiêu.
"Nghiêu Nhi, bồi lão đầu tử ta trận tiếp theo."
Mạnh Nghiêu kéo ra một nụ cười, chơi cờ với lão gia tử.
"Ông ngoại, thứ kia, thật sự là Tịch Nhi lưu lại cho Thiên Qua sao?"
"Có phải Tịch Nhi lưu lại hay không, thì có quan hệ gì?" Lão gia tử nói đến cháu gái bảo bối nhà mình, trên mặt hiện lên nụ cười từ ái.
Tịch Nhi...
Ông đau lòng đứa nhỏ kia, chuyện lớn như vậy, giấu diếm không cho lão già ông biết chút nào.
Cuối cùng chết trong tay của những tai họa.
Những kẻ xấu xa đáng chết, từ hải ngoại kéo nhiều vũ khí tiến vào lãnh thổ nước Z, nhiều vũ khí như vậy, ở giữa biển, thiêu đốt nổ tung, mà Tịch Nhi, liền chết trong vụ nổ đó.
Mặc dù được vớt ra khỏi biển kịp thời, nhưng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cong-luoc-dinh-che-boss-vai-ac-co-mot-khong-hai/2339554/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.