Editor: Tieen
Nghĩa trang.
Gió thu phơ phất, lạnh thấu lòng ai...
Trước bia mộ mới tinh, một bóng dáng cao ngất đang đứng đó.
Một bộ âu phục giày da, chỉ vì tế bái người.
Anh ôm một bó hoa trong vòng tay của mình, nhẹ nhàng đặt nó trước bia mộ.
Nửa quỳ xuống, tay nhẹ nhàng vuốt ve cái tên khắc trên bia.
Giữa hai hàng lông mày u ám xen lẫn đau thương, anh nhìn bia mộ kia, dường như từ bia mộ nhìn thấy cô.
Trong đôi mắt kia, nhu tình như nước, khuynh thế ôn nhu.
Đối diện, lại là bia mộ lạnh lẽo.
"Mạnh Tịch..." Giọng nói trầm khàn của anh nỉ non.
"Mạnh Tịch..." Giống như trân bảo quấn quanh hai chữ bên môi.
"Mạnh Tịch..." Muốn nói cái gì đó, nhưng lại không biết từ đâu mở miệng.
Anh liền duy trì tư thế này, lưu luyến thật lâu...
Cho đến khi hoàng hôn buông xuống, cái bóng của anh rơi xuống như thể nó sẽ được khắc trên bia mộ.
Chậm rãi đứng dậy.
Đối với tấm bia mộ màu vàng được ánh hoàng hôn mạ lên, chậm rãi mở miệng.
"Mạnh Tịch, nếu em không thích thế giới này, như vậy... Tôi sẽ phá hủy nó."
Sau khi cô đến, cô lại rời khỏi thế giới...
Thế giới không có cô, xung quanh đều tối tăm như vậy, khiến anh cảm thấy không vừa mắt.
Nếu cô đã không lưu luyến rời đi như vậy, thế thì, anh sẽ phá hủy nó.
Bóng lưng bị hoàng hôn kéo dài, cả người tràn ngập khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cong-luoc-dinh-che-boss-vai-ac-co-mot-khong-hai/2339552/chuong-344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.