Ngay buổi tối ngày hôm ấy, Lãnh Tử Nguyệt dẫn đầu ba người, cẩn thận tránh thoát cấm vệ quân mà rời cung
Hai ngày sau Thượng Quan Kỳ về đến kinh thành, tất cả các văn võ bá quan đều ra tiếp, ngay cả hoàng hậu chúng phi tần cũng đứng ở cửa cung nghênh đón
Thượng Quan Kỳ nói với Thượng Quan Dật mấy câu, nhìn một vòng không thấy Lãnh Tử Nguyệt, hắn có chút ngoài ý muốn
" Tử Nguyệt đâu? "
Thượng Quan Dật bị hỏi lúc này mới để ý đến, ngay cả cục bột nhỏ cũng không thấy đâu
" Chắc là chưa kịp đến đi "
Thượng Quan Kỳ gật đầu, cũng không nghĩ nhiều, lúc này mới mang tất cả hồi cung
Thượng Quan Kỳ đem mọi chuyện sảy ra ở chiến trường kể lại cho Thượng Quan Dật nghe
Biết người mình thích lại đứng đầu quân phản loạn, Thượng Quan Dật nói mình không khổ sở thì chính là giả
Để cho đệ đệ mình có thời gian mà suy ngẫm, Thượng Quan Kỳ liền đi tìm Lãnh Tử Nguyệt
Vậy mà đến nơi, thứ hắn nhìn thấy chỉ là một khung cảnh vườn không nhà trống
Bên trong phòng, một phong thư đặt trên bàn, chẳng hiểu sao lúc này nhìn nó lại chói mắt một cách kì lạ
Thượng Quan Kỳ bình tĩnh mở thư ra đọc, đại khái chính là: Ta dẫn Dực nhi đi rồi, không cần tìm đâu
Thượng Quan Kỳ nhàn nhạt mỉm cười, trong ánh mắt như chứa đựng chút cô đơn
Hiện giờ hắn lại chỉ còn một mình
Không phải nói đến lúc hài tử trưởng thành rồi mới đi hay sao, hiện tại thằng bé mới năm tuổi
Thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-con-duong-cong-luoc-nam-than/1197335/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.