Tâm Thượng Quan Kỳ trầm xuống, tầm mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm Đoan Mộc Dung
" Nhất thiết phải làm đến mức đó sao? "
Đoan Mộc Dung gật đầu: " Cái gì nên làm đã làm, không nên làm cũng đã xong, giờ có hối hận cũng không thay đổi được gì nữa "
Nàng lại nhìn Lãnh Tử Nguyệt, chỉ thấy đầu mày nữ tử đang nhíu chặt lại, như biết được suy nghĩ trong lòng người ấy, Đoan Mộc Dung nói
" Ta đã cảnh cáo bọn họ rồi, sẽ không thương tổn Dực nhi đâu, dù sao ta cũng khá thích thằng bé "
Lãnh Tử Nguyệt thoát khỏi suy nghĩ của chính mình, chuyển sang nhìn Đoan Mộc Dung, trước khi rời đi bỏ lại một câu
" Tốt nhất là thế, nếu con trai ta mà có tổn thương gì, ta sẽ diệt sạch Huyền Ly quốc các ngươi "
Nghe lời nàng nói, không chỉ Đoan Mộc Dung ngây ra mà những người khác cũng cảm thấy sững sờ, thầm nghĩ không biết cái nữ tử tay trói gà không chặt này lấy dũng khí đó từ đâu ra
Đoan Mộc Dung sau khi phản ứng lại lại chỉ cười cười, chăm chú nhìn Lãnh Tử Nguyệt cho đến khi bóng lưng bạch y của nàng hoàn toàn biến mất mới thu hồi tầm mắt
Cúi đầu nhìn xuống những mảnh tiêu vỡ dưới nền đất, trong mắt thoáng qua tia mất mát, Đoan Mộc Dung nhặt từng mảnh nhỏ lên, bỏ vào một cái túi đựng cẩn thận, ra hiệu cho đội quân phía sau bắt đầu tấn công, sau đó một mình rời khỏi nơi trận chiến hỗn loạn
Sau khi Thượng Quan Dực cùng Hạ Nhi rời khỏi hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-con-duong-cong-luoc-nam-than/1197331/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.