Đêm đã khuya, Lãnh Tử Nguyệt tưởng khi đến nơi Huân Từ Liêm đã ngủ, nhưng lại không ngờ y vẫn còn ở bên ngoài tập võ
Có lẽ vì tập lâu nên nóng, trên người Huân Từ Liêm không mặc áo, cơ bắp cân xứng hoàn mỹ phơi ra ngoài
Lãnh Tử Nguyệt đưa tay sờ cằm thưởng thức, đột nhiên khóe miệng khẽ nhếch lên, nhanh chóng lao vào tấn công
Huân Từ Liêm bị tấn công bất ngờ cũng không loạn, nhanh chóng đưa tay chặn lại, hai người không bao lâu liền lao vào đánh nhau
Từng đòn mạnh mẽ va chạm, nhận thấy Lãnh Tử Nguyệt dùng toàn bộ sức lực, Huân Từ Liêm cũng không ngần ngại nữa, dồn toàn bộ lực, tập chung giao chiến với anh
Gần một tiếng sau, hai người đều đã thấm mệt, trên người đầy mồ hôi, Lãnh Tử Nguyệt nhân cơ hội hai bên tách ra thở dốc một hơi, lại lao vào tiếp, nhưng có lẽ vì đã đuối sức, bàn chân hơi trượt, bị Huân Từ Liêm ấn xuống đất chế trụ
Lãnh Tử Nguyệt cố gắng tránh thoát nhưng sức của người phía trên quá lớn, anh đành phải từ bỏ phản kháng
" Sao nhìn anh còn nhiều sức quá vậy? "
Huân Từ Liêm nhìn người phía dưới mình gian nan hít thở, đưa tay nới lỏng cổ áo giúp anh
" Như vậy mà đã không chịu được rồi? Tôi vẫn còn có thể đánh được mấy tiếng nữa "
"......" Lãnh Tử Nguyệt câm nín
Huân Từ Liêm: " Nhưng bù lại thân thủ cậu rất nhanh, nếu không phải tôi có ưu thế về sức và thể lực, có lẽ cậu đã thắng rồi "
Lãnh Tử Nguyệt bĩu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-con-duong-cong-luoc-nam-than/1197302/chuong-131-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.