" Không phải... "
Giọng y nói rất nhỏ, Lãnh Tử Nguyệt nghe không rõ liền hỏi lại
" Anh vừa nói gì vậy? "
Bất đắc dĩ thở hắt ra một tiếng, Huân Từ Liêm có chút khó chịu lên tiếng
" Không phải cậu nói mình rất mạnh hay sao? Vậy sao mà chết được "
Lãnh Tử Nguyệt cũng nhún vai, tỏ vẻ mình cũng hết cách
" Tôi cũng thấy anh nói rất đúng, sống ở đời chẳng ai biết trước được điều gì, chuẩn bị trước cũng không thừa "
Huân Từ Liêm trầm mặc không nói gì, Lãnh Tử Nguyệt thấy vậy, liền đến gần, choàng một tay lên cổ y
Đột ngột bị người ôm lấy cổ, Huân Từ Liêm sửng sốt, cùng với thanh âm trầm ấm của anh cũng vang lên bên tai y
" Anh không nói gì thì chính là đồng ý, nhớ đó, đây là ước hẹn của chúng ta "
Cảm giác kì lạ làm Huân Từ Liêm mất tự nhiên, theo bản năng tránh thoát khỏi cánh tay Lãnh Tử Nguyệt, giận dữ quát
" Nói chuyện thì nói chuyện, đâu cần bá vai bá cổ như vậy! "
Lãnh Tử Nguyệt cũng ngoan ngoãn thả tay ra, bĩu môi lẩm bẩm
" Không thích thì thôi, hung dữ như vậy làm gì? "
Ý thức được bản thân mình phản ứng có chút quá khích, Huân Từ Liêm khẽ ho một tiếng, tầm mắt di chuyển về phía khác
Nhìn đợt tang thi đang tới gần, y bắt đầu nghiêm túc nói ra ý kiến của mình
" Về việc thoát khỏi đây, tôi có ý kiến này "
Lãnh Tử Nguyệt chớp mắt nhìn y, ý bảo cứ tiếp tục nói
Huân Từ Liêm:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-con-duong-cong-luoc-nam-than/1197291/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.