Tầm khoảng 15 phút sau, Huân Thừa Dụ cùng Nhậm Doanh cũng đã dìu nhau lên đến chỗ bọn họ, không ai để ý đến hai người, chỉ thờ ơ nhìn qua một cái liền rời đi tầm mắt
Nhậm Doanh dựa vào người con trai thở hổn hển: " Tiểu Dụ, mẹ khát nước "
Huân Thừa Dụ nuốt một ngụm nước bọt, hắn cũng rất khát, nhưng mà....
Nhìn qua những người khác, Huân Thừa Dụ mím môi lại, nhìn mẹ mình nói nhỏ
" Mẹ chịu khó một chút, lát con đi tìm nước "
Nhậm Doanh nghe vậy nhíu mày: " Ra nói với họ một tiếng là được rồi, cần gì phải đi tìm "
Huân Thừa Dụ cúi đầu không nói gì, tiếng bà ta không nhỏ, xung quanh không ai không nghe thấy, nhưng lại không người nào để ý đến
" Tiểu Dụ? "
Nghe tiếng gọi, đột nhiên Huân Thừa Dụ cảm thấy có chút phiền, không tự chủ được mà lớn tiếng
" Mẹ im lặng một chút không được sao!? Nước tí con khác lấy! "
Nhậm Doanh sững sờ nhìn con trai mình, không nghĩ đến hắn sẽ lớn tiếng với bà, cuối cùng chỉ đành ấm ức mà im lặng
Tiếp sau đó cũng không có ai nói chuyện, cả không gian đều lâm vào im lặng, mãi cho đến khi truyền đến nhiều tiếng động phía dưới tầng
Tần Lãng: " Đám người đó sắp lên đến đây rồi, chúng ta có nên tiếp tục lên trên nữa không? "
" Không cần đâu "
Tất cả ánh mắt nhất thời hướng về phía Lãnh Tử Nguyệt
Lãnh Tử Nguyệt: " Lên được đây là an toàn rồi, tang thi không lên tới đây đâu, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-con-duong-cong-luoc-nam-than/1197289/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.