Lưu Anh hoảng sợ nhìn bóng lưng của cô, đôi tay cũng mềm nhũn làm cây súng bị rơi xuống đất, cô ta luống cuống quay đầu chạy lấy người
Lãnh Tử Nguyệt đi được một lát bỗng ngã rầm xuống đất
" Vl, vậy mà đã đến giới hạn rồi, cơ thể này cũng quá yếu rồi đi "
Hệ thống:[……] Người nhìn xem mình đã trúng bao nhiêu phát đạn rồi đi chứ ở đó mà yếu, người bình thường thì cmn đã chết lâu rồi
' Hệ thống, cầm máu cho ta, nếu không lúc bọn họ đến ta cũng đã chết rồi '
[ Cái này thì không được, thân thể này đã tới giới hạn rồi, cầm máu cũng vô dụng ]
' Đồ hệ thống dởm '
Hệ thống:[……]
Lãnh Tử Nguyệt cũng có thể cảm giác được hơi thở của cô càng ngày càng ngày yếu, chẳng mấy chốc sẽ tắc thở thôi
Cô dùng chút sức lực cuối cùng, giãy giụa bò thêm một đoạn lên phía trước, cả người đầy máu kéo dài một đường trên mặt đất trông thật chói mắt
Rốt cuộc không chống đỡ nổi nữa, Lãnh Tử Nguyệt giơ tay lên, viết xuống đất vài dòng chữ bằng máu cuối cùng:
Mọi người, sau này Không có Nguyệt Nhi bên cạnh cũng đừng buồn, phải sống thật tốt. Nguyệt Nhi..... yêu mọi người..., rất.. rất..yêu mọi người..
Sau đó, cô liều mạng mà giơ tay về phía trước như muốn với được cái gì, cô nở nụ cười dịu dàng, bàn tay đang giơ lên bỗng mềm nhũn, cứ như vậy gục xuống
Hơi thở cuối cùng cũng chợt tắt
Một giây sau, linh hồn Lãnh Tử Nguyệt thoát ra từ cơ thể, cô lạnh lùng nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-con-duong-cong-luoc-nam-than/1197191/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.