Nếu như trước khi đến thể giới này cô luôn có tâm thế không ở lại quá lâu. Chơi chán sẽ quậy nát rồi rời đi nhưng
Thầm Miên cũng đâu ngờ được tương lai mình bị vả mặt nhanh như vậy.
Thế giời này có người mà cô muốn. Vậy nên cô phải ở lại đây lâu một chút. Mà muốn ở lại thật lâu thì cô phải làm tốt việc của mình là duy trì thế giới này.
Sau khi đưa A Nhược Lan đến Dưỡng Tâm Điện cô liền phân phó cho tổng quản thái giám đưa cô ấy đến cung điện mà bản thân đã chuẩn bị sẵn.
Vu Cận nhìn thấy hoàng để mê mẩn một nữ nhân liền nhắc nhở.
"Đó là biểu muội của ngươi."
"Thì sao?" Thẩm Miên dựa vào long ỷ thong dong hỏi.
A Nhược Lan thật sự là biểu muội của Thương Hoằng Vĩnh đó nhưng tính đi tính lại thì cách nhau tận mấy đời. Họ hàng xa lắc xa lơ, còn nói về cái thời này không phải huynh đệ tỷ muội gì cũng cưới nhau được chỉ cần gìn giữ huyết thống đế vương thôi sao.
"Ngươi cầm thú." Vu Cận phất tay áo mà mắng một câu. Bộ dạng của hắn làm gì giống thừa tướng đang nói chuyện với hoàng để cơ chứ.
"Trắm mặc kệ. Trong hai tháng ngươi phải cho người xây dựng Gác Tinh Lầu cho trẫm. Không xong thì chiếc ghế vừa thô vừa cứng này ngươi tự ngồi đi." Thẩm Miên trực tiếp uy hiếp Vu Cận. Cô biết hắn hiện tại không thể ngồi vào chiếc ghế này, càng không thể giết cô nên cô mới vui sướng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-chiem-doat-nu-chinh/3645498/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.