Vu Cận cũng không ngờ lời nói của mình bị hoàng đế coi như gió thoảng qua tai. Đến giờ thượng triều tất cả mọi người đã đông đủ tại chính điện mà hoàng đế đến cả bóng cũng không thấy. Tổng quản thái giám từ bên ngoài nhanh chóng chạy vào nói nhỏ bên tai Vu Cận.
Không biết Vu Cận đã nghe được gì nhưng hắn cực kỳ tức giận trực tiếp phất tay áo rồi đi thẳng ra bên ngoài hướng về Dưỡng Tâm điện.
Trong khi trong hoàng cung gà bay chó sủa thì nhân vật chính lại đứng ở ngoài cổng núi Côn Luân. Bóng người thanh mảnh cùng với y phục đen tuyền được thêu hoa văn rồng vô cùng tinh xảo và tỉ mỉ. Cô phe phẩy quạt trước ngực rồi nhìn lên tấm bảng Côn Luân Sơn treo trước cổng với nụ cười quỷ dị. Thấy không? Khi cô muốn thì hoàng cung cũng không giữ được cô. Vu Cận dám hăm dọa cô sao? Hắn nghĩ mình đủ trình sao.
Ưng Thừa Tướng cũng cảm thấy bất lực với ký chủ nhà nó. Thật không thể nào điều khiển nổi con người thất thường này. Chủ nhân của nó có phải đánh giá quá cao mức độ nghe lời của Thẩm Miên ở trong game rồi hay không. Nó thật nghi ngờ và cũng thật cạn lời.
Cô vừa phe phẩy chiếc quạt trong tay vừa ung dung bước vào trong như chốn không người. Chỉ là sau đó cô liền bị đệ tử của Côn Luân chặn lại.
"Xin hỏi ngài là ai? Tại sao lại bước vào thánh địa Côn Luân?"
Thầm Miên không để lời của họ vào tai mà bước thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-chiem-doat-nu-chinh/3645476/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.