"Cô đứng đây làm gì?" Trần Doãn đứng phía sau Dung Âm không khác gì bóng ma với khuôn mặt âm trầm.
Dung Âm nghe xong liền hét lên nhưng bị bàn tay của Trần Doãn bịt lại.
"Muốn để giáo quan biết chúng ta trốn học hay sao con ngốc này."
Dung Âm nghe giọng bực bội thô lỗ của Trần Doãn thì cắn vào tay của hắn.
Chết tiệt, cô chưa đủ xui xẻo hay sao mà cứ gặp hắn vậy. Việc bọn fan bạn gái của hắn làm chưa đủ cho cô phiền phức hay sao.
Ưng Thừa Tướng: "Kí chủ, kí chủ."
Thẩm Miên đang nằm dài trên đóng sách thì tiếng con khỉ thối hệ thống vang lên trong đầu. Cô bực bội che hai lỗ tai lại vì cô biết nó tìm cô cũng không có chuyện hay ho gì.
"Cô mà không đi nữ chính sẽ có cơ hội tiếp xúc với nam chính đó, còn bị nam chính ức hiếp nữa." Ưng Thừa Tướng rất muốn hỏi kí chủ nhà nó bị ngốc à. Tiếng của nó vang trong tiềm thức chứ có phải bên ngoài vọng vào đâu mà che lỗ tai.
"Bộ bà đây là bảo mẫu của cô ta à." Thật tức chết cô rồi. Làm gì có chuyện nữ chính được hờ như vậy chứ.
"Đúng vậy. Đi mau." Ưng Thừa Tướng nhìn bộ dạng đau khổ của Thẩm Miên thì vô cùng khoái chí. Ai bảo cô cứ ức hiếp nó làm gì. Cái này là nghiệp quật.
"Cút. Bà không đi." Cô mà đi cô sẽ sủa gâu gâu cho cả thế giới này nghe.
Ưng Thừa Tướng cười càng lúc càng khoái chí, ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-chiem-doat-nu-chinh/2944227/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.