Thẩm Miên cứ tưởng việc bên đường, chuyện của người ta, cho đến khi cô quay đầu lại chỉ có thể chửi thề một tiếng.
Mẹ kiếp, vậy mà lại nhắm vào cô.
Cô nhìn vệ sĩ của Tề gia lần lượt rút súng ra một cách thành thạo đáp trả, lại nhìn thấy mấy người nằm trên đất liền đỡ trán.
Nguyên chủ đi du học đã tám năm, lần này trở về được chào đón thật nồng nhiệt.
Cô nhìn chiếc xe hơi đang mở cửa liền thở dài cho số phận của mình. Thử tưởng tượng nếu bây giờ là nam chính xem, hắn ta sẽ trực tiếp ngồi vào trong xe phát ra hào quang vạn trượng nói một câu thật ngầu lòi khiến bao cô chết mê chết mệt. Còn cô bây giờ mà ngồi vào không thành thịt nướng cũng thành mấy lạng tro.
Thẩm Miên đang chống nạnh bình tĩnh nhìn chiếc xe thì một lực đạo bay tới kéo theo cả người của cô đi cùng.
Cô chỉ cảm thấy được thân thể mình đang bay, sống lưng trực tiếp va với cái gì rồi cả người lăn dài ra đất.
Thẩm Miên: "..."
Bọn họ nghĩ cô không động thủ thì là gà chết sao. Khốn khiếp, chỉ mới quay lưng đi một chút đã không bảo vệ được chủ thì nuôi bọn họ làm gì. Làm cảnh thì để cô nuôi cá cho rồi, ít ra còn được mấy nồi lẩu cay.
Ưng Thừa Tướng vô cùng đềm tĩnh nhắc nhở: "Viên đạn bay đến kìa."
Gặp chuyện không loạn ngồi ở đó nghĩ đến ăn, trần đời này chỉ có kí chủ điên khùng của nó mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-chiem-doat-nu-chinh/2943967/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.