Thẩm Miên ở bên dưới có muốn thoát đi một cách an toàn cũng không được. Cô trực tiếp bắn chết mấy áo đen rồi ra lệnh Tiểu Bát lên xe lái đi. Cô nhìn phía sau không có người đuổi theo liền có chút thất vọng. Không phải lúc này nên đuổi theo rồi điên cuồng xả đạn vào xe sao. Hay bọn chúng bị ngu cả rồi.
Thật hết nói nổi kí chủ. Không bắn cũng nói, bắn cũng nói. Rốt cuộc kí chủ muốn bọn họ làm sao.
"Thiếu gia chúng ta đi đâu đây?" Tiểu Bát vừa lái xe vừa thở hổn hển. Đã lâu không về nước nhưng sau lại loạn đến như vậy chứ. Đài Xuyên tám năm trước tuy có hơi nghèo nhưng đâu có như bây giờ đao súng khắp nơi. Làm hắn bị dọa tim muốn rớt ra ngoài rồi.
"Về nhà." Thẩm Miên khoanh tay dẩu môi đầy bất mãn. Tiểu Bát này sao có thể hỏi câu dư thừa như vậy. Lúc này không về Tề gia thì đi đâu được. Huống hồ không về thì làm sao cô nhìn mặt nam chính cho được. Cô thật mong đợi để hành hắn ra bã.
Không gian trở nên u ám, căn phòng theo phong cách phương Tây nhưng lại ngột ngạt đến khó chịu. Cả căn phòng không có lấy một chút ánh sáng ấm áp nào.
Thẩm Miên nhìn người đàn ông ngồi trên ghế chủ vị bằng ánh mắt vô cùng đềm tĩnh. Lần này nam chính không còn là em trai nữa mà trực tiếp thành ba cô luôn rồi. Muốn cô gọi là ba, chi bằng để cô giết chết hắn đi. Cô có nên trực tiếp lao vào đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-chiem-doat-nu-chinh/2943966/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.