Chính Nam Dạ Khát cũng không ngờ bản thân lại bại dưới tay một tên nhóc. Đây chẳng lẽ là trường giang sóng sau dồn sóng trước. Đáng tiếc tên nhóc này cho dù có tài giỏi thì cũng là con trai của kẻ thù.
"Muốn đánh nữa sao?" Thẩm Miên thu lại nòng súng rồi quăng trả lại cho tên áo đen nằm bên dưới.
Trước khi quăng còn thuần thục tháo hết đạn bên trong ra khiến mọi người phải trợn mắt há hốc mồm không thôi. Khẩu súng của tổ chức bọn họ cũng đặc biệt được cho cải tiến không ít so với những khẩu súng khác bên ngoài nên cấu tạo bên trong cũng khó tháo hơn. Vậy mà vị thiếu gia này chỉ chưa đến vài giây đã tháo sạch từng bộ phận rồi lấy đạn trong khẩu súng ra một cách thuần thục.
Ngược lại với bọn họ Thẩm Miên cũng không lấy làm gì khó khăn. Dù sao mấy thứ đồ cổ này chẳng khác nào món đồ chơi cho cô đem ném người lúc còn nhỏ. Với lại một người sống ở thời đại có có thể xuyên không, có phi thuyền bay từ vũ trụ này sang vũ trụ khác như cô thì không đáng nhắc đến. Nhắc xong chỉ tổ mất mặt chúa tể ăn chơi như cô mà thôi.
Cô không có thói quen mang theo thứ đồ chơi này nhưng bọn chúng thì không thiếu, tranh thủ lúc giáo huấn bọn chúng rồi lấy. Ai ngờ lại có tác dụng.
"Nếu không có ý kiến thì gọi một tiếng thủ lĩnh đi, tôi không thích danh xưng lão đại, nghe không có học thức gì cả."
Mọi người: "..."
Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-chiem-doat-nu-chinh/2943952/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.