Trong căn phòng ngủ ánh đèn len lỏi một cách ít ỏi, hai bóng người đang hòa vào nhau. Tư Nam bạo lực hôn lấy Thiên Duy một cách mãnh liệt.
Thiên Duy có chút ngạc nhiên khi nghe anh nói xin lỗi. Cậu nói.
“Không phải đang diễn sao, còn thứ đó nữa...”.
Tư Nam ôm lấy cậu. “Nghe em hết”.
Anh với lấy cồng tay khóa tay cậu lại, ngay cả mắt cũng bị bịt chặt lại bởi một miếng vải. Thiên Duy thoáng rùng mình.
“Cảm giác thế nào hả sợ rồi sao, Hừ?”.
Lời lẽ có chút thô bạo nhưng động tác lại đang nhẹ nhàng vuốt ve má cậu, khiến cậu có chút bình tâm. Nhưng đúng là hơi sợ.
“Không... có”.
Tư Nam lại đưa thứ tròn tròn được nói với một sợ dây vào bên trong. Lúc đầu, cậu còn không có cảm giác sợ gì nhưng rồi thứ đó run chuyển bên trong lại khiến cậu giật người đụng vào trán Tư Nam rồi ngã xuống, đau điến nhưng lại không áp chế được cơn sợ. Thiên Duy liên tục run rẩy, khuôn miệng như đã mếu máo.
“Tư Nam”.
Tư Nam nhìn dáng vẻ này của cậu thật sự không nhịn được nữa rồi, muốn bắt nạt cậu hơn nữa. Anh đè hai tay cậu xuống, ôm lấy cậu, xoa xoa chỗ cậu bị đụng trúng, tiếp tục diễn.
“Sợ thì cũng chịu đi, đúng là nam sủng vô dụng”.
Nói rồi, anh vừa hôn vừa xoa trán cho cậu vừa ấn tăng mức độ run lên. Hành động của anh đúng là mâu thuẫn mà vừa thô bạo lại vừa dịu dàng, khiến Thiên Duy có cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cai-menh-em-van-ben-anh-chu/2659329/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.