Buổi tối ba ngày sau, cả bốn người Tư Nam, Thiên Duy, Thế Thịnh và cả Thế Thành đứng trước một nhà hàng khá sang trọng mang phong cách của pháp. Cả hai đi hai xe khác nhau và đến cùng lúc với nhau. Tư Nam và Thiên Duy diện hai bộ com lê trắng, thêm phụ kiện của hoa rẻ quạt, và nó là đồ cặp của nhau
“Thiên Duy cũng đến à?”. Thế Thịnh nhìn Tư Nam thắc mắc, anh khá bất ngờ đấy. Cả hai người này lại trong trạng thái thất thần.
“Hai người sao vậy?”. Thế Thành cũng chú ý đến họ, anh khẩn trương hỏi.
Thiên Duy nhìn họ cười gượng. “Hai người không cần lo đâu, bọn này không sao?”.
Nhìn bộ dạng của hai người chắc chắn có chuyện gì đó. Nhưng nếu họ không muốn nói hai người cũng đành chịu. Thế Thành dâng lên cảm giác tội lỗi vô cùng, vì mình mà những người xung quanh gặp bất hạnh.
Tư Nam liếc mắt nhìn cả hai, anh cười lên bảo. “Thôi nào, đến đây rồi thì mình cùng vào thôi, cứ đứng ở đây nhìn rất kỳ lạ đấy”.
Thế Thịnh khoác vai Thế Thành. “Anh nói đúng, chúng ta cùng vào thôi”.
Trở lại khoảng thời gian buổi sáng một chút. Đó là lúc Tư Nam và Thiên Duy chuẩn bị đến công ty. Hai người bước ra ngoài, hướng mắt của họ chú ý đến một chiếc hộp được đặt ở giữa sân vườn.
Thiên Duy thắc mắc, quay sang Tư Nam lườm anh. “Anh lại đặt gì nữa sao, đêm hôm bữa là đủ rồi đấy”.
Tư Nam bước lại gần Thiên Duy. “Anh đâu đặt gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cai-menh-em-van-ben-anh-chu/2659327/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.