Chương trước
Chương sau
...

Lại một buổi sáng sớm đầy bất ổn, Khuynh Hạ vẫn ngồi trên trước gương với vẻ mặt đau khổ vì thiếu ngủ. Tuy biết trước là kiểu gì cũng bị các cung nữ lôi cô ra làm thí nghiệm nhưng mà có cần phải hành hạ nhau đến như vậy không? Đồ cổ trang đẹp thì đẹp thật nhưng mà rất là bất tiện :((

Cô bắt đầu ngồi nghĩ về nhân sinh và triết lý của cuộc sống...

"Tiểu Niệm! Ngươi có thấy nữ chính này có chút hơi ngốc không?"

Hệ thống đang nghiên cứu về dữ liệu bỗng nhiên quay ra thắc mắc: "Ý của kí chủ là sao?"

"Thì về việc hôm qua cô ta sai người đưa cho ta đống giẻ lau đấy ý! Ta thấy cái kế hoạch này của cô ta nó chưa được ao trình lắm..."

"Hở? Nhưng mà nghĩ ra được như vậy là cũng khá rồi"

Cô chẹp miệng thở dài: "Quá là tệ luôn ý! Nếu là ta thì đã không để thiếu sót như vậy rồi! Ai lại đi cài một cung nữ mới vào, đáng ra phải tìm cách mua chuộc một cung nữ thân cận với ta chẳng hạn. Còn một điều nữa là sao cô ta lại ngốc đến nỗi tự mình để lộ mặt như vậy? Ít nhất cũng phải sai một người lạ mặt nào đó ra rồi ở phía sau giựt dây chứ??"

"Người ta vẫn còn ngây thơ chứ đâu như kí chủ là sói đội lốt cừu đâu!!"

Ủa alo?! Nhưng nãy giờ cô phân tích đúng mà! Mắc gì khịa nhau vậy? Mất's quan điểm >:(

...



Bữa tiệc diễn ra ngay sau đó, Khuynh Hạ vừa đặt chân bước vào đã thấy nữ chính Tiểu Hoa chạy tới bên cạch chào hỏi.

Cô ta vòng tới ôm lấy 1 cách tay cô rồi cười tươi: "Hoàng hậu trang điểm và mặc bộ đồ này thật là đẹp chả bù cho thần chỉ biết để mặt tự nhiên rồi mặc một chiếc váy trắng đơn giản như vậy thôi! Thật là ghen tỵ khi thấy người đẹp đến vậy..."

Cái bản mặt này của cô ta phải đắp hàng tỷ lớp phấn vào mới đúng chứ?! Mặc mộc ở đâu ra, có tin cô tạt trà xanh vào mặt cho tỉnh không??

Khuynh Hạ nhàn nhạt nhìn xuống cách tay đang bị bám chặt vào của mình rồi nhìn cô ta không nói gì. Tiểu Hoa tỏ ra giật mình rồi cúi đầu nói: "Thật xin lỗi hoàng hậu! Nãy giờ thần quên mất lên đã vô lễ với người. Mong người rộng lòng bỏ qua mà tha cho thần..."

Rồi nếu cô nhỏ mọn không bỏ qua đấy thì sao? Bớt giả trân giùm cái đi >:U

"Không sao! Hôm nay ngày vui nên bổn cung cũng không trách phạt ngươi! Lui đi!"

"Vậy thần cũng cáo lui đây!"

Cô ta rời đi nhanh chóng nhưng không quên quay đầu lại nhìn cô rồi cúi đầu mỉm cười. Chỉ cần chút nữa thôi, cô ta sẽ làm mọi cách khiến Khuynh Hạ phải lên múa đến lúc đó bộ đồ hôm qua cô ta đưa tới sẽ bị cử động mạnh và rách ra thành từng mảnh. Như thế cũng đủ khiến Khuynh Hạ đẹp mặt tới mức nào và khiến người ta chán ghét tới bao nhiêu... Thật đáng để xem~

....

Buổi tiệc đã diễn ra với tất cả các quan thần đều có mặt. Buổi tiệc này được tổ chức để ăn mừng cuộc chiếc thắng quân địch đang nhũng nhiễu ngoài biên giới. Các quan thần đều chúc nhau bằng những ly rượu rồi thưởng thức các tiết mục múa hát.

Khuynh Hạ phải ngồi một chỗ đến phát chán, vì hình tượng lên cô không thể ăn một cách thoải mái được. Đến bao giờ mới kết thúc cái buổi tiệc khốn khổ này để cô còn về nữa đây :((

Sau khi tiết mục của Tiểu Hoa kết thúc, cô ta bỗng tiến lại gần cung kính rồi lên tiếng: "Thưa Hoàng thượng và Hoàng hậu nương nương! Thần vừa rồi đã biểu diễn nhiệt tình, cũng nhân dịp hôm nay là ngày vui nên thần có một mong ước nho nhỏ không biết hoàng thượng có thể chấp thuận nó được không ạ?"



Quân Niệm đặt ly rượu xuống: "Ngươi nói đi!"

"Mong ước của thần rất đơn giản là có thể để thần được nhìn thấy hoàng hậu nương nương múa hát một bài có được không ạ?!"

Cô đang ngồi ăn vụng bánh nghe cô ta nói vậy thì chút nữa thì sặc... Tự nhiên lại mời cô lên múa là thấy có điềm không ổn rồi? Biết là cô ta múa dẻo, múa đẹp, múa say đắm lòng người rồi nhưng có cần phải hại nhau vậy không? Ủa xinh nhưng cái nết hơi kì nha >:(

"Bổn cung có thể múa được! Nhưng vẫn không thể nào bằng một phần của ngươi rồi! Tuy nhiên bổn cung có thể có cơ hội được đàn để Tiểu Hoa cô nương đây múa được không?"

Cô ta nhăn mặt trong thoáng chốc rồi lại cười: "Thần rất vinh dự!"

Khuynh Hạ đứng dậy bước đến rồi sai một vài cung nữ lấy nhạc cụ. Cô mỉm cười nhìn cô ta rồi ngồi xuống để bắt đầu...

Tiếng nhạc vừa vang lên Tiểu Hoa liền đắc trí. Tiếng nhạc từ từ dịu dàng lúc đầu dần trở lên nhanh hơn, luyến láy nhiều hơn...

Cô ta cứ thế múa mà sai nhịp, động tác cũng dần khực lại không thể múa được nữa.

Tiếng xì xầm liền sôi nổi lên, cô ta bối rối rồi hoảng loạn không biết nên mua như nào cho đúng... chỉ biết oán hận nhìn cô chằm chằm không rời.

Khuynh Hạ ra hiệu cho dừng lại rồi đứng lên hỏi: "Thật xin lỗi! Chắc là nhạc này Tiểu Hoa vẫn chưa biết múa rồi! Thật thất vọng~"

....
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.