Sáng hôm sau tỉnh dậy Vũ Tình theo thói quen vươn người lên một chút. Cảm nhận được cơ thể đau nhức Vũ Tình thầm kêu không ổn.
Nàng mở mắt, xung quanh không có lấy một bóng người. Nhìn cách bài trí ở đây vô cùng xa lạ. Vũ Tình chắc chắn mình chưa đến đây bao giờ.
Nàng còn nhớ tối qua miệng nhanh hơn não. Đi tìm thuốc cho Dạ Quân mà chính mình không biết gì. Mãi đến lúc đi được một đoạn xa thì mới nhớ ra.
Đợi đến lúc đó thì nàng đã hoàn toàn bị lạc đường rồi. Nàng không cẩn thận ngã bị thương. Xung quanh bốn bề chỉ nghe thấy tiếng gào rú của động vật hoang dã.
Lần đầu tiên nàng chật vật như vậy. Vừa đói vừa rét không ngừng hành hạ tra tấn nàng. Rốt cuộc không chịu đựng nổi mà bất tỉnh nhân sự tại chỗ.
Đến lúc tỉnh lại thì biết được một người tự xưng cứu nàng khỏi con thú dữ. Nàng cảm kích vô cùng, trời tối cũng chẳng biết đường về nhà. Nàng toan ở đây một đêm rồi hôm sau tìm đường đi về.
Nào ngờ...mở mắt lần nữa thì bàng hoàng với mọi thứ xung quanh. Nàng đảo mắt một hồi, tầm mắt dừng ở phía đối diện. Nghe thấy tiếng đàn hát trong trẻo và tiếng cười đùa trêu ghẹo của nam nhân.
Vũ Tình sợ đến nhũn cả người. Nàng không dám suy nghĩ thêm nữa. Nàng cố gắng trấn định tinh thần, hít một hơi thật sâu.
Hiện tại nàng hoảng sợ không có ích gì. Nàng mà hét lên hay bỏ trốn thì lại càng thu hút sự chú ý của người khác hơn. Không được, ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bao-quan-hung-han-sung-ai-ta/963134/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.