"Cô nương, cô nương."
Vương Dương đang đi săn đêm ông ta tầm cỡ ngoài ba mươi, nghe thấy tiếng động là thì liền lại gần. Ông đoán năm phần là có thú nên mới có tiếng động như thế.
Đến nơi, đúng là thế thật. Có một con sói nhỏ trông cũng không lớn lắm, có vẻ như nó vừa mới tập săn mồi. Đang ngửi ngửi cái gì đó.
Vương Dương một tiễn xuyên tim của con sói. Con sói vì không kịp đề phòng liền bị tiễn của ông đâm trúng. Ngã xuống, chết ngay tại chỗ.
Lúc này ông mới lại lại gần. Lúc đầu ông tưởng đó chỉ là một xác người bị con sói cắn chết. Vương Dương thử thăm dò, ông xem hơi thở của cô nương đó còn không.
Thật ngạc nhiên, hơi thở vẫn còn. Chính tỏ là cô nương này vẫn còn sống. Cứu một mạng người còn hơn xây bảy tòa tháp. Vương Dương liền tay cầm con sói coi như là thu hoạch đêm nay. Tay khác đỡ Vũ Tình dậy rồi về nhà.
Vương Dương là một người săn thú sống khá xa khu rừng, cũng không hay đi săn ở đây lắm. Ông sống cùng với một người phụ nhân, đó là phu nhân của ông.
Đêm nay cũng không rõ thế nào mà ông đi vào khu vực hoàng gia. Chắc đêm tối quá không nhìn rõ, chỉ ánh trăng mờ mờ nên ông cũng không để ý mình đã đi vào cấm địa.
Cho nên mới có thể cứu được Vũ Tình. Không biết là may mắn của Vũ Tình hay là bi kịch đây.
Vừa về đến nhà, liền thấy một phụ thân đứng ngoài. Có vẻ như là đang hóng mát. Vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bao-quan-hung-han-sung-ai-ta/963132/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.